.
“Vậy em muốn, anh không cho sao?” Dạ Thanh Nhã ngẩng cằm hỏi anh.
Cố Ly trầm ngâm một hồi, mới du côn nâng cằm cô lên: “Em muốn gì, anh đều cho em...”
Gương mặt xinh đẹp của Dạ Thanh Nhã đỏ ửng, vờ ho khan: “Cái đó, gần đây em đang bị cảm, cách xa em chút, cẩn thận lây bệnh cho anh.”
Lúc này Cố Ly đưa thuốc cho cô, giọng điệu bá đạo không cho kháng cự: “Nói nhảm nhiều vậy, chi bằng tranh thủ uống thuốc đi!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây