Cố Tử Thần liếc nhìn cô, rồi lấy túi khăn giấy từ trong túi ra ném về phía Tô Niên Niên: “Lau sạch nước mũi của em trước đi, xấu xí chết đi được.” Giọng điệu vẫn ngạo kiều như thường lệ, nhưng lại giấu giếm tình cảm không muốn cho người ta biết.
Tô Niên Niên ngây người tại chỗ, đang muốn nói cám ơn, Cố Tử Thần đã đi mất.
“Ai ôi, Tô Niên Niên, tới đây tới đây tới đây, để tôi nâng ngài!” Tiếu Vũ đi đỡ Tô Niên Niên như với lão phật gia vậy, nào còn dáng vẻ hô phong hoán vũ của giáo phách như bình thường, nhìn chẳng khác nào người hầu nhỏ chân chõ.
Tô Niên Niên: “... Không cần phải khách khí như vậy.” một nam sinh hung dữ đột nhiên thay đổi sắc mặt, thật đúng là rất dọa người...
Tô Niên Niên cự tuyệt ý tốt của Tiếu Vũ, vất vả lắm mới tìm được vị trí của mình —— hàng cuối cùng. Quả thực không phải là vị trí gì tốt, bởi vì có một giám khảo ngồi ngay phía sau.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây