“Nói hưu nói vượn, ta không biết cái gì hết!”
Ông sĩ quan già tức giận rống to, sau đó hắn cố gắng đè cơn tức xuống, cũng có thể là nỗi sợ hãi đang trào dâng trong lòng, nói với Lục Tân:
“Ta chỉ là nhận được điện thoại báo án nên mới tới đây xử lý sự tình mà thôi... Nếu là vu oan, chúng ta tự nhiên sẽ điều tra rõ ràng, nhưng... Nhưng ngươi lại ngang nhiên giết... đả thương người ở ngay trước mặt chúng ta, nơi này là chủ thành, chúng ta tuyệt đối sẽ không dễ dàng tha thứ cho chuyện này...”
Rõ ràng thái độ vô cùng kiên quyết, nhưng giọng nói đầy hốt hoảng đã bán đứng hắn, sự thật là hắn đang chột dạ.
Trong lúc gào thét, bàn tay của hắn đã sớm nhét vào túi, ngón tay ấn xuống một cái nút, trong lòng thầm hy vọng những người đó sẽ mau chóng đuổi tới.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây