Lúc này Lục Tân cũng mở mắt ra, quay đầu nhìn bà chủ. Trên mặt hắn không để lộ bất kỳ biểu cảm gì, cứ lẳng lẳng đứng đó nhìn như vậy. Sau đó, hắn nhìn thấy bà chủ của nhà nghỉ này ung dung lắc lắc mông tiến tới trước mặt hắn.
Biểu cảm và sắc mặt của cô cực kỳ bình thường, nhưng không hiểu sao lại khiến người ta cảm thấy có hơi cứng nhắc. Nhưng đây chỉ là cảm giác chứ không phải chứng cớ xác thực gì nên Lục Tân cũng không quá nóng nảy, hắn chỉ cẩn thận quan sát cô, trong lòng thầm suy đoán xem rốt cuộc cảm giác quái dị phát ra từ người cô đến từ đâu.
Trên người cô không có con quái vật tinh thần nào, cho nên hẳn là không phải do bị ô nhiễm. Như vậy, là vì có dị biến giả ảnh hưởng tới cô ư?
Đối với Lục Tân mà nói, hai chuyện này có sự khác biệt rất lớn. Hắn có thể trực tiếp nhìn thấy tinh thần quái vật, nhưng việc này cũng phải xem tình huống. Nếu tinh thần quái vật giấu trong cơ thể của người bị ô nhiễm thì hắn không thể nhìn thấy được nó. Mặt khác, hình như một số dị biến giả có cách ô nhiễm người khác cực kỳ bí ẩn, đừng nói là không thể tự mình nhìn thấy, cho dù hắn có dùng tới công cụ tinh vi để quan sát thì cũng không phát hiện được gì bất thường.
Vì vậy, bây giờ hắn chỉ có thể dựa vào trực giác và... tra hỏi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây