“Được, làm phiền ngươi rồi.”
Lục Tân gật đầu với hắn, sau đó mỉm cười liếc nhìn em gái đang treo trên trần nhà rồi xoay người đi về phòng.
Giường trong phòng là giường cứng, chăn cũng có mùi hôi, nhưng một người đã bôn ba trên đường rất nhiều ngày như Lục Tân lại cảm thấy như vậy đã rất tốt.
Lục Tân ngủ đến đúng bảy giờ sáng hôm sau thì tỉnh dậy, xương cốt toàn thân hắn đều kêu răng rắc.
Khi bước ra khỏi phòng, Lục Tân trông thấy mấy tài xế già đang ăn sáng với tinh thần phấn chấn. Vừa nhìn thấy Lục Tân, Tiểu Chu đã ân cần bưng một bát cháo và bốn năm cái bánh bao thịt được gói trong những tờ báo cũ chạy tới rồi mỉm cười hỏi:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây