Hắn nghe thấy tiếng thở nặng nhọc của những người tài xế già ở xung quanh, nghe thấy tiếng hai hàm răng va vào nhau của một số người trong số họ, tiếng súng ống sột soạt. Sau đó, hắn nghe thấy tiếng cười khẩy của ngày càng nhiều kẻ điên đang đứng bên ngoài nhìn chằm chằm cái siêu thị này, hắn nghe thấy tiếng bọn họ bò trên tường và trên nóc những chiếc ô tô bị bỏ hoang, và nghe thấy tiếng phát ra khi bọn họ gặm cắn những xác chết.
Ngay sau đó, Lục Tân đột nhiên cảm nhận được không khí xung quanh dường như có những dao động mơ hồ như có như không…
Hắn cẩn thận phân biệt, sau đó vẻ mặt hắn trở nên hơi kinh ngạc:
“Có tiếng vĩ cầm…”
Tiếng vĩ cầm như ẩn như hiện bay bổng trong thành phố bỏ hoang này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây