Lục Tân tỏ vẻ tán thưởng:
“Ngươi đã làm rất đúng.”
“Nhưng như vậy không thể giải quyết được vấn đề...”
Nỗi kích động trong lòng phó tổng giám đốc Tiêu dần giảm xuống, chỉ còn lại sự uể oải cứ gia tăng:
“Ta không thể cứ mãi tránh né các em mình, tình hình gia đình ta thế nào, hẳn ngươi cũng biết... Mẹ ta đã qua đời, nhưng dì rất tốt với ta. Ba ta đã có tuổi rồi, thực ra ông ấy vô cùng yêu thương đám nhỏ, điều khiến ông ấy lo lắng nhiều nhất là ngày sau anh em chúng ta sẽ có bất hòa.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây