Nghe Lục Tân nói vậy, nữ phục vụ cũng không di chuyển, cười giải thích:
“Chỉ khi nếm thử vị đắng mới có thể cảm nhận được mùi thơm của nó đó. Cuộc đời cũng giống như cà phê vậy, có khi chúng ta sẽ cảm thấy rất đau khổ, thật ra nỗi đau này đều là tự mình tạo nên. Nếu có thể hãy thử buông bỏ thành kiến của chính mình, tiếp nhận sự thật của cuộc sống, có lẽ sẽ thoải mái hơn nhiều...”
Lục Tân ngẩng đầu, nhìn cô ấy với vẻ mặt tươi cười, nhẹ giọng:
“Tiên sinh, ngài có thể bắt đầu với tách cà phê này trước, cà phê của chúng ta đặc biệt được vận chuyển từ phía nam. Tên là Hắc Ma Phương, số lượng mỗi năm rất ít, cho nên mới bán đắt như vậy, thêm bất kỳ thứ gì vào giống như đang sỉ nhục nó vậy...”
Lục Tân cúi đầu liếc nhìn tách cà phê, cảm giác trong tách cà phê này chắc không có vấn đề gì, vấn đề duy nhất chính là đắng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây