Dưới những lời mắng chửi nọ, biểu cảm của Lục Tân biến đổi không ngừng, đầu tiên là hối hận rồi tới thống khổ, tức giận và cuối cùng là hưng phấn.
“Khà khà…”
Bỗng, từ miệng hắn phát ra tiếng cười khô cằn mà trống rỗng, tốc độ của hai chân cũng nhanh hơn. Tiếng cười của hắn như có ma lực nào đó làm những cái đầu trên người con quái vật phải lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên.
“Vụt!”
Ngay lúc này, Lục Tân đã vọt tới trước mặt quái vật, trực tiếp giơ cánh tay đang bị con quái vật nhỏ kia cắn chặt lên. Cánh tay này hình như đã bị con quái vật nhai nát. Nhưng bấy giờ, bàn tay nằm trong miệng con quái vật chợt nắm chặt lại, hắn dùng sức đấm mạnh về phía con quái vật khiến người khác thấy buồn nôn đang đứng trước mặt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây