“Đúng vậy…”
Bà nội Vương nói từ tốn, rồi chậm rãi đi xuống lầu, giọng nói trong hành lang chết chóc nghe có vẻ hơi khác thường:
“Ta chỉ là một bà lão cô quả sống ở đây với cháu trai của mình, ai mà biết được khi nào sẽ bị người ta bắt nạt? Mấy người hàng xóm này, cũng chẳng phải thứ tốt lành gì, ngày ngày dòm ngó những thức ăn này của bà lão như ta. Sau đó lại đưa cho ta mấy thứ hoa quả hỏng để qua quýt, chẳng qua ta không thèm so đo với chúng thôi…”
“Suy cho cùng, nếu sau này có chuyện gì, cũng phải nhờ chúng giúp đỡ…”
“Đã ăn đồ của ta, nếu không trả ân tình này, lẽ nào bà lão như ta dễ bị ức hiếp đến vậy sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây