Lúc này, tuy trong lòng Lâm Mộng Mộng còn chút nghi ngờ Lục Tân, nhưng sau mấy ngày chịu đủ loại hành hạ khổ sở, cô như bắt được chiếc phao cứu sinh, hạ quyết tâm, ngồi vào yên sau xe máy của Lục Tân, đưa tay ôm eo hắn thật chặt. Ánh mắt cô vừa sợ hãi, vừa cảnh giác nhìn dáo dác xung quanh, miệng ngập ngừng hỏi:
“Nhưng... nhưng rốt cục ngươi là ai?”
“Ta là người chuyên xử lý những chuyện này.”
Lục Tân trả lời:
“Có điều, bây giờ ta chưa thể cho ngươi xem giấy chứng nhận được, chúng ta phải coi chừng sẽ bị hắn ta nhìn thấy, trước tiên đi trốn đã.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây