“Thật sự rất xin lỗi, Xà Gia.”
Lúc này, Lục Tân mở lời trước. Khi phải đối mặt với cấp trên của đối phương, biểu hiện của hắn cũng khá tôn trọng, còn nghiêm túc giải thích:
“Trước đó khi chúng ta tới đây để điều tra, vì lo lắng sẽ đánh rắn động cỏ nên không đánh tiếng với các vị. Điều này là chúng ta không đúng. Quy củ của trấn chúng ta cũng biết, vừa nãy bạn của ta nổ hai phát súng, mỗi lần phạt một nghìn, nhất định chúng ta sẽ nộp phạt đầy đủ.”
“Hửm?”
Vị Xà Gia kia hình như hơi ngạc nhiên, bà khẽ nghiêng đầu, nhìn thẳng vào mắt Lục Tân. Mà Thằn Lằn mới nãy còn bật cười ha hả chưa kịp khép miệng cũng quay ngoắt nhìn về phía Lục Tân bằng ánh mắt kinh ngạc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây