“Lục Tân, ngươi không sao chứ?”
Xe tải vừa mới chạy vào tiểu học Trăng Đỏ, còn chưa kịp đỗ xe vào cạnh vách tường, cô giáo Tiểu Lộc đã chạy ra đón.
Trên mặt cô lộ vẻ khẩn trương và lo lắng, sau khi kiểm tra Lục Tân hết một lượt từ trên xuống dưới thì mới yên tâm.
Dưới ánh sáng nhàn nhạt toả ra từ Trăng Máu, dù biểu cảm của cô trông hơi thần bí, nhưng nếu nhìn kỹ sẽ thấy vô cùng rạng rỡ, tràn đầy sức sống.
Dáng vẻ này cực kỳ giống với bộ dạng hình bóng của cô trong ký ức của Lục Tân, cái hồi mà hai người lần đầu gặp lại sau ba năm cách biệt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây