Lục Tân cầm chặt thanh kiếm rỉ sét trong tay, không hề để ý tới cảnh tượng khủng khiếp trước mặt.
“Em gái!”
Ngược lại hắn còn hét lớn một tiếng, nắm lấy tay em gái, tay kia nắm thanh kiếm rỉ sét gãy nửa, lao vọt về phía Người Cầm Kiếm.
“Vụt vụt vụt...”
Cơ thể của hắn vô cùng linh hoạt, nhanh nhẹn tránh né sự va chạm của đủ loại hình cụ, thi thoảng phất tay một cái, một con “quái vật hình người” trong số đó lập tức nát bấy. Hắn tựa như một con kiến nhỏ bé nhưng khí thế lại vô cùng khủng khiếp, dùng tư thế vừa quỷ dị lại chẳng ai cản nổi xông về phía trước, ngày càng tiến lại gần Người Cầm Kiếm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây