Nhưng Lục Tân không trả lời, và cả cô Tiểu Lộc cũng không có phản ứng.
Mọi thứ đều đi theo hướng không thể vãn hồi được, từng chút từng chút tiến đến tuyệt vọng.
“m...”
Nhưng chính lúc này, đột nhiên cánh cửa văn phòng bị người ta đá tung, trong hành lang có một bóng ảnh đang trầm mặc, sau đó hắn bước từng bước vào trong văn phòng, giờ mới nhìn ra đó chính là lão bảo vệ, hắn ôm một cây súng hoa cải, gương mặt già nua đầy vẻ bực bội và nhăn nhó, trong ánh mắt đỏ ngầu đó dường như có vẻ hơi ươn ướt, như khi nãy vừa mới khóc.
“Chẳng phải ngươi vốn là như vậy sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây