Nghe đến đó, Lục Tân ngạc nhiên ngẩng đầu, miệng mấp máy, muốn nói lại thôi.
“Cô ấy nói nếu muốn đòi lại công đạo cho những đứa trẻ đã chết đi năm đó, vậy người bị xét xử hẳn phải là cô ấy:
Số Tám vừa nói, vừa chầm chậm ngồi bệt xuống đất, mắt không rời cô giáo Tiểu Lộc một giây, giọng nói nghe vô cùng mỏi mệt, bất lực:
“Do vậy ta mới vội rời đi sau khi thấy ngươi quay lại, ta vốn định tán gẫu với ngươi một hồi, nhưng ta phải rời đi để giải quyết chuyện này...”
“Ta tới phiên tòa lúc nửa đêm để giải thích, nói đây chỉ là hiểu lầm...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây