Xoạch!
Không chỉ mình hắn mà tất cả nhân viên nghiên cứu, thậm chí là các dị biến giả mới nãy còn ngủ gà ngủ gật cũng lập tức ngóc đầu dậy nhìn ra cửa.
Trên mặt mọi người là biểu cảm khẩn trương và kinh ngạc không nói nên lời; nhưng ngoài cửa giảng đường lại chẳng có ai cả.
Lục Tân nhìn mẹ bước vào từ cửa giảng đường, hôm nay mẹ ăn mặc rất đúng mực, trên mặt treo nụ cười mỉm dè dặt, bà thong thả bước lên bục giảng, đôi mắt lướt qua từng gương mặt đờ đẫn bên dưới, sau đó nhẹ nhàng nâng tay:
“Ngươi, đi ra ngoài.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây