Lục Tân rửa tay xong, nhìn đĩa rau xanh và nồi cơm trên bàn, cảm nhận được sự tốt đẹp của cuộc sống này, rồi lại nghĩ tới sự quái dị ngoài hành lang vừa nãy, tay múc một chén cơm, gắp chút rau xào để lên trên, sau đó xoay người đi ra ngoài cửa.
Ngoài hành lang, vô số thứ vô hình đang nhốn nha nhốn nháo chen lấn, xô đẩy tới lui, chật chội không chịu nổi. Hình như chúng đang tranh giành nhau xem ai có thể tiến sát lại gần khe cửa, quan sát bên trong.
“Két”
Cửa bỗng bật mở, ánh đèn sáng ngời rọi vào hành lang tăm tối.
Mấy thứ đang chen lấn xôn cao kia bị dọa cho chết khiếp, lập tức tản ra, trốn biệt tăm biệt tích.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây