Cô Tiểu Lộc thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt khẽ lướt trên người Lục Tân, dường như đang xem xem hắn có bị thương ở đâu không, sau đó mới hơi cúi xuống rồi lại ngẩng đầu nhìn Lục Tân, cười nói:
“Đừng nói số này số kia, không phải hiện giờ mọi người đều có tên riêng rồi à?”
Lục Tân khẽ giật mình rồi gật đầu cười cười.
Lúc trước cô Tiểu Lộc ở cô nhi viện không có số thứ tự nên cô không thích cũng là chuyện bình thường.
Sự rời đi của Số Tám giống như đã vén ra một tầng che nắng cho cô nhi viện Trăng Đỏ khiến mọi người thoải mái hơn rất nhiều.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây