Mạt Thế Tích Trữ Lương Thực Và Súng

Chương 67:

Chương Trước Chương Tiếp

"Nhiều người đã chết, có rất nhiều người may mắn sống sót ở bên ngoài. Thông tin của gã không còn chính xác nữa nên việc giữ lại cũng chẳng ích gì."

"Đúng, đúng, giữ lại Vương Kim Bảo này cũng vô ích! Đại ca, nếu giết gã chúng ta có thể tiết kiệm thêm một miếng đồ ăn." Một người đàn ông đeo kính nịnh nọt nói với Đao Ba.

"Không! Không! Anh Đao Ba, em là con chó trung thành nhất của anh, xin hãy thả em ra. Thực sự, em rất ngoan! Anh nhìn đi. Gâu gâu gâu gâu! Em rất chân thành, xin hãy tha cho em một mạng, anh Đao Ba!"

Vương Kim Bảo sợ hãi đến mức run rẩy toàn thân khi nghe thấy nhiều người công khai nói về việc giết mình.

Một dòng nước màu vàng nhạt từ ống quần của hã chảy xuống, mùi nước tiểu khó chịu chợt tràn ngập căn phòng.


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️