“Cô biết không, cô biết cô ấy tốt với tôi thế nào không?! Cô ấy sắp chết vẫn lo lắng cho tôi, hu hu hu…”
“Tôi yếu đuối như vậy, tôi chẳng biết làm gì, Giáo chủ đại nhân không còn, tôi sẽ sống thế nào đây… hu hu hu!”
Cô ấy vừa khóc vừa thuần thục dùng dao mổ heo cắt đứt đầu của hai người, dùng một búi cỏ làm dây thừng đơn giản, xâu hai cái đầu vào, treo bên hông.
Rồi cô ấy lại khóc lóc, chặt đứt cánh tay của Cốc Minh Uyên đã dùng để giết Khương Vưu, vác lên vai.
“Hu hu hu, tôi sợ quá, Giáo chủ đại nhân, tôi sợ quá, hu hu hu!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây