Ngay lúc cô ấy đang lo lắng thì đột nhiên bị nhét một con mèo xu lông nóng bỏng vào lòng, hơn nữa còn có chút nặng.
Khương Vưu xuất hiện trước mắt cô ấy: “Đây là nhiệm vụ hôm nay của cô, bảo vệ Đại Trương thật tốt.”
“Nhưng em đến đây để làm lá chắn cho chị...”
Cô ấy còn chưa nói xong thì Khương Vưu lại biến mất.
Trương Thục Tuệ vội vàng ôm lấy nó, muốn rời đi, lại phát hiện nó nặng quá, không thể ôm nổi. Cô ấy điều chỉnh lại tư thế của mình, khiêng Đại Trương nặng hơn sáu mươi cân, tìm một góc rồi ngồi xuống, ôm Đại Trương vào lòng. Dù sao cô ấy có lớp vỏ bảo vệ nên không sợ bị thương. Nhưng đôi khi lại có đạn bắn vào lớp vỏ bảo vệ, âm thanh đó quá rõ ràng và có chút chói tai.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây