Nói đến đây, Long Lạc tức giận nhét đầy que cay vào mồm: “Dù sao con người không thể sinh sống ở đó nữa, còn thành Thính Phong này là quái vật. Cô không biết đâu, hằng năm, ba căn cứ lớn đều tổ chức kỳ thi khảo sát mùa xuân, mỗi căn cứ chỉ có năm người đủ tư cách vào thành Thính Phong.
Vì năm suất này, mấy người đó tranh nhau sứt đầu mẻ trán.
Không biết Vương Kỳ Xuyên gian lận kiểu gì, lợi dụng quyền lực để đưa con trai út vào, cậu ta bị đánh gãy chân rồi ném ra ngoài. Như thế đã là nể mặt Vương Kỳ Xuyên lắm rồi, nếu không cậu ta đã một đi không trở lại.”
“Ha ha ha ha ha!
Còn tên ngốc Tưởng Tây đó, cậu ta nộp đơn xin chuyển đến Long Sơn không biết bao nhiêu lần rồi, cứ khăng khăng nói rằng ánh trăng sáng của cậu ta ở đó, thấy cậu ta là kẻ si tình, tôi đành đồng ý… Cuối cùng… cuối cùng ha ha ha!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây