Đừng phí công vô ích nữa, nếu không chắc chắn rằng cô sẽ phải ở lại đây, tôi đã không nói với cô nhiều chuyện như vậy!”
Thời gian trôi qua, Khương Vưu vẫn không xuất hiện.
Lâu hơn nữa, nồi lẩu trên bàn đã hoàn toàn nguội ngắt, lớp dầu bò đông cứng lại thành thể rắn, mà Khương Vưu vẫn không quay lại.
Không biết đã bao lâu trôi qua, cuối cùng Lan Nhân không chịu được nữa, cô ấy kéo chặt chiếc ga giường quấn quanh người, đứng dậy từ chiếc ghế, tiến đến bên dưới trái tim khổng lồ kia, ngẩng đầu nhìn vào bên trong.
Hình như có tiếng động.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây