Thần Chủng bình tĩnh cười, những chiếc lá khô rụng xuống đầu, giống như một bông hoa đang tàn úa. Khi Thần Chủng nghĩ rằng mọi chuyện đã kết thúc thì Khương Vưu đột nhiên quay lại.
Cô trừng mắt nhìn Thần Chủng đang ngẩn ngơ: “Ông giống như con bướm đêm thành tinh vậy, tôi đã không ưa ông từ lâu rồi!”
Thần Chủng: “...” Đây có tính là gào thét vì bất lực không?
Khương Vưu lại quay sang gào thét với lũ quái vật phía sau.
“Chẳng ai dạy bọn mày lớn lên phải mặc quần áo à?!!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây