“Lẽ ra anh ta đã sớm chết rồi.” Trần Mỹ Ngọc quay đầu nhìn Khương Vưu: “Anh ta lấy tên là Vô Danh, là bởi vì thế gian này vốn dĩ không có anh ta.
Trước khi con gái của Mắt Đỏ quay lại Vực sâu đã phân hoá một sợi tinh thần lực của mình để đi tìm Huyền Tức. Tia tinh thần lực này có thể sống lâu dưới tình huống không có ký chủ như vậy, đã vượt ngoài dự đoán rồi…”
Không đợi Trần Mỹ Ngọc nói xong, Khương Vưu đột nhiên hỏi: “Những vị thần bị giết kia, lực lượng của bọn họ sẽ đi chỗ nào? Con gái Mắt Đỏ đang êm đẹp sống ở Vực sâu, vì sao lại cảm thấy hứng thú với trên mặt đất?”
Đồng tử sâu thẳm của cô nhìn thẳng tắp vào Trần Mỹ Ngọc, người sau không trả lời, chỉ có khóe miệng hơi cong lên, nhàn nhạt cười mỉm.
“Khương Vưu, trên đời này, không phải mỗi một bí mật đều sẽ có đáp án, Vực sâu chỉ có một vòng tuần hoàn, cô và tôi, đều chỉ là một hạt cát giữa dòng chảy thời gian mà thôi, không cần phải nhìn rõ tất cả mọi việc, đó mới là chuyện tốt.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây