Xà Cốt lớn quay đầu lại, từ trên cao nhìn xuống Khương Vưu.
Qua lớp xương quái dị ấy, Khương Vưu như thấy lại hình ảnh của thiếu niên tái nhợt, đứng trên ngai vàng trong tổ kiến lúc trước, mỉm cười nhìn cô.
“A Ngọc... A Ngọc à...”
“Đau quá... A Ngọc...”
“...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây