Trần Nam nhìn bóng dáng tinh tế đi ngay trước mặt mình, trong mắt hiện lên một tia hoang mang: “Cố hương?”
Rõ ràng bọn họ đều lớn lên ở thôn Trần Gia mà, cho dù có cố hương thì đó cũng phải là thôn Trần Gia chứ, sao lại là ở nơi Vực sâu này.
Mỗi ngày bọn họ lớn dần ở thôn Trần Gia, mỗi một tháng, mỗi một năm sinh sống đều còn nguyên trong ký ức của anh ta.
Anh ta và Trần Mỹ Ngọc cùng nhau trưởng thành, có thể coi như là hiểu rõ nhau từng tí một.
Nhưng có một số thời điểm, anh ta lại cảm thấy mình dường như không thể hiểu nổi chị mình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây