Trần Mỹ Ngọc ngồi trên ghế mây, thất thần nhìn về hướng núi Long Sơn, nơi đang hình thành cơn lốc xoáy khổng lồ.
Mắt đỏ từ xa trở về, mặt mũi bầm dập.
“Không bắt được tên điên đó, nó đã lao vào buổi lễ tế rồi.”
“Vốn dĩ ông cũng không bắt được nó.” Trần Mỹ Ngọc lẩm bẩm. “Không ai có thể kiểm soát được nó, ngoại trừ hắn.”
Mắt đỏ hừ lạnh nói: “Buổi tế lễ sắp thành công rồi, cánh cổng vực sâu sẽ được mở ra sớm hơn dự kiến. Ngươi thật sự không muốn quay lại sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây