Từ tận xương tủy, con người luôn khao khát được hướng tới bầu trời xanh, Phùng A Thủy cũng không ngoại lệ.
Trong đầu cậu ta không ngừng tưởng tượng ra cảnh dáng vẻ có thể bay lượn lên trời của mình.
“Chị thành chủ, em cũng có thể bay như vậy không?” Cậu ta hưng phấn hỏi.
Khương Vưu liếc mắt nhìn cậu ta một cái, cô không dám tưởng tượng đến việc một khối thịt khổng lồ phải cần bao nhiêu đôi cánh lớn mới có thể bay lên được, chuyện này cùng với việc hạt mè ao ước có hai cánh thì có gì khác nhau chứ?
Chỉ sợ tên gia hỏa này vừa mới nhảy ra khỏi vách đá đã trực tiếp ngã xuống, trở thành một đống thịt nát.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây