Mạt Thế: Thôn Phệ Vô Hạn

Chương 96: Chém giết thú biến dị

Chương Trước Chương Tiếp

Loại lực lượng này xem như một khối đá lớn, cũng đủ một quyền dập nát, bởi vậy, thân ảnh Vương Song phát động, cấp tốc chạy đi, gần 13 lần tốc độ bạo phát, giống như một tia chớp thật sự!

Lý Tân và Chương Nghiệp liếc mắt nhìn nhau, cũng hiểu nhóm thủ hạ này đều là quật khởi vật tư, cũng không dám hao tổn ở chỗ này. Thi triển thủ đoạn chạy về phía trước, ý đồ ngăn cản thú biến dị giết hại.

Vèo vèo.

Ba thân ảnh nhanh chóng chạy về phía trước, đáng tiếc lại đã có chút không kịp.

Đông đảo đội viên nhìn thấy thú biến dị nhào tới, tan tác như chim muông, có điều vẫn có hai ba người chưa kịp chạy, bị móng vuốt khủng bố lập tức bị xé thành nhiều mảnh.

- A!

- Cứu mạng!

Từng âm thanh bi thảm vang lên, khóe mắt đám người Vương Song nhìn thủ hạ của mình bị phân thây vô tình, lửa giận không nhịn được trào ra..

Từng đạo từng đạo bi thảm âm thanh vang lên, Vương Song bọn người khóe mắt nhìn bộ hạ mình bị vô tình phân thây, không khỏi lửa giận đại thịnh.

“Bịch bịch.”

Hỏa cầu của Vương Song rơi trên thân thể thú biến dị chỉ xuất hiện mấy vết cháy lờ mờ. Có điều lại càng thêm chọc giận con thú biến dị này.

“Grừ.”

Mèo Rừng biến dị gầm lên giận dữ, trừng đôi mắt to hung tàn nhìn đám người Vương Song, ngay cả phần đông người phía bên cạnh cũng không để ý.

“Ầm.”

Móng vuốt con thú biến dị này trực tiếp chụp về phía Vương Song dẫn đầu, cho dù nó phát giác được trên người Vương Song có một loại khí tức nguy hiểm mơ hồ, nhưng dưới sự phẫn nộ, nó cũng không thèm quan tâm.

Vương Song không dùng bất luận kỹ năng gì, hoàn toàn chỉ dựa vào lực lượng thân thể của mình cứng đối cứng với con Mèo Rừng biến dị này, nhìn thấy móng vuốt che kín lân phiến của con thú biến dị này, một quyền đánh tới phía trước.

“Rầm.”

Vừa mới tiếp xúc, Vương Song liền cảm giác được một cỗ lực lượng vô cùng cường đại xuyên thấu qua cánh tay truyền lại đến trên người mình, “bịch bịch bịch”, cả thân thể ngăn không được lui lại, lui ra phía sau mười mấy mét.

- Lực lượng mạnh thật!

Vẻ mặt Vương Song kinh ngạc nhìn đối phương không chút sứt mẻ nào, phương đón đỡ một quyền của mình lại không bị thương chút nào.

Lý Tân và Chương Nghiệp đồng thời tiến lên, Lý Tân cầm một thanh đường đao mới tinh, đây là lúc Lưu Hâm đang tìm kiếm vật tư phát hiện, giao cho Vương Song, Vương Song giao cho Lý Tân. Đường đao màu đen mở rộng, đao quang dày đặc chém tới con thú biến dị.

Chương Nghiệp thì cầm một cây gậy sắt lớn khủng bố đập tới con thú biến dị này.

Con thú biến dị này còn đặc biệt khinh thường, móng vuốt sắc bén đánh về phía Chương Nghiệp, không chút bận tâm với đao quang của Lý Tân.

“Keng keng keng “

Đường Đao chém vào thân thể con thú biến dị này lại chỉ vang lên một trận tiếng kim thiết chạm nhau, không có một chút vết thương. Lực lượng kinh khủng va chạm với thanh sắt của Chương Nghiệp, gan bàn tay Chương Nghiệp nứt toạc, cả thân thể trực tiếp bay ra ngoài.

- Con thú biến dị này vậy mà cường hãn như thế!

Lý Tân nhìn thấy đao quang của mình rơi trên người con thú biến dị này vậy mà một chút dấu vết cũng chưa từng xuất hiện, không khỏi trừng to mắt, kinh hãi mở miệng.

Có điều nhìn thấy ánh mắt con thú biến dị này nhìn về phía mình, không khỏi biến sắc, vội vàng thi triển kỹ năng, vội vàng lui ra sau mấy mét.

Vương Song nhìn thấy hai người bị đánh lui, quyết định không để lại, triệu hoán Hắc Hùng Khải Giáp ra, một thân giống như Hắc Hùng, lực lượng kinh khủng không ngừng dâng trào trong thân thể.

- Giết!

Tâm niệm Vương Song khẽ động, từng cái hỏa cầu Đại Dung Hợp xuất hiện, bay thẳng tới trước mắt thú biến dị.

“Vèo.”

Con thú biến dị này nhìn thấy hỏa cầu lớn nhỏ, hơi nheo mắt lại, cả người cấp tốc tránh ra nơi khác. Vô cùng linh hoạt mà lại nhanh chóng, giống như u linh.

Hỏa cầu trực tiếp rơi trên mặt đất, trên mặt đất thạo thành từng cái hố sâu.

Thân ảnh thú biến dị biến hóa, cấp tốc đánh tới Vương Song, thân thể Vương Song cũng mang Khải Giáp, Bạch Ngân Chi Nhận tầng thứ tư bây giờ đã trở thành vũ khí cấp bốn, được Vương Song nắm trong tay, đao quang trống rỗng xuất hiện lóe sáng, trực tiếp chém về phía đối phương.

“Grừ”

Thú biến dị tựa hồ phát giác được đao kia khủng bố, không do dự, trực tiếp thi triển ra Thiên Phú Kỹ Năng của mình, móng vuốt dài trực tiếp chuẩn bị đứng lên, giống như một cái tua bin xoay tròn, lực xoắn khủng bố từ móng vuốt truyền ra. Đụng vào đường đao của Vương Song.

“Xuy xuy “

Cảm giác giống như con dao cạo rỉ sắt, vô cùng chói tai, Vương Song cảm giác đường đao của mình giống như rơi vào một mảnh đầm lầy, mỗi nước đi đều vô cùng khó khăn.

Con thú biến dị cũng cảm giác móng vuốt của mình đau giống như bị ngọn lửa thiêu đốt, lưỡi dao chậm rãi chặt đứt vảy của mình, không ngừng chui vào trong.

Con thú biến dị này không nhịn được phẫn nộ, cái đuôi sau lưng lập tức đong đưa, phát ra tiếng rít trong không khí, chạy về phía Vương Song. Trực tiếp bức lui thân ảnh của Vương Song, đường đao cũng rút ra theo đó.

Sau đó, một người một thú giống như hai u linh, điên cuồng chém giết, Vương Song dựa vào khải giáp và cực tốc của mình, thú biến dị cũng nương tựa theo lân phía và tốc độ có thể xưng là Quỷ Ảnh của mình chiến đấu với Vương Song.

Chỉ có thể nghe được từng đợt âm thanh “Đinh đinh đang đang”, giống như đánh như sắt thép, tất cả mọi người một mặt trợn mắt hốc mồm nhìn thân ảnh bọn hăọ chiến đấu. Lý Tân và Chương Nghiệp cũng như thế, bọn họ cũng đều biết thời gian một tháng qua, thực lực của Vương Song khẳng định sẽ càng thêm cường đại, nhưng không nghĩ tới sẽ trở nên mạnh mẽ như vậy.

- Ngươi nói hai người bọn họ người nào lợi hại hơn?

Chương nghiệp ở một bên nhìn Lý Tân, vẻ mặt hỏi thăm. Đối với Vương Song, hắn không hiểu rõ như Lý Tân.

Lý Tân cười nhạt một tiếng:

- Nếu như không hoàn toàn chắc chắn, Vương Song làm sao lại tới nơi này chuẩn bị lấy cái kho quân dụng kia!

Hắn biết thực lực Vương Song tuyệt đối không chỉ như trước mắt này, chỉ sợ còn có một bộ phận thực lực không bạo lộ ra.

“Ầm.”

Vương Song lại một lần nữa lui lại ra, nhìn trên thân thú biến dị chỉ có từng đạo bạch ngân mơ hồ, mày nhăn lại, Lân Giáp cứng rắn như thế, tiếp tục như vậy, xem như hắn mệt chết cũng đừng hòng giết chết được con thú biến dị này, muốn giết con thú biến dị này, xem ra chỉ có công kích nhược điểm của nó.

Vừa nghĩ đến đây, ánh mắt Vương Song trở nên lạnh lùng hơn, thân ảnh lần nữa phát động, hóa thành một vệt tàn ảnh, hướng về Mèo Rừng biến dị.

Ánh đao bạch ngân lóe lên, trở nên càng thêm loá mắt, càng thêm sáng chói, như là một chùm ánh trăng sáng ngời.

“Grừ.”

Con thú biến dị này triền đấu với Vương Song rất lâu, cũng hiểu rõ bản thân không làm gì được người trước mắt, tuy phẫn nộ nhưng cũng có chút không thể làm gì, bắt đầu sinh thoái ý, muốn rời khỏi nơi này.

Có điều nhìn thấy Vương Song vẫn không buông bỏ chiến đấu đến cùng với mình, không khỏi có chút phẫn nộ, nâng móng vuốt của mình lần nữa sử dụng Bạo Liệt Hổ Trảo của mình đánh tới đao quang trước mắt.

“Ầm.”

Đường Đao không có gì bất ngờ xảy ra mà lần nữa móng đụng vào móng vuốt của nó, tuy nhiên chặt càng thêm sâu, nhưng vẫn không xuyên thấu qua lân phiến.

Trong mắt con Mèo Rừng biến dị lộ ra một tia đắc ý, ngươi lợi hại hơn nữa thì sao, còn không phải không phá nổi phòng ngự của nó sao. Có điều còn đưa lộ ra hoàn toàn đã triệt để ngưng kết.

“Phốc “

Một đạo Cốt Thứ trắng như tuyết từ bên trong khải giáp của Vương Song bắn ra ngoài, giống như một cái mộc chùy, trực tiếp đâm vào mắt thú biến dị, từ biến dị thú mở mắt trong trực tiếp đâm vào qua, giây tiếp theo, đầu thú biến dị nháy mắt nát bét.

Đây cũng là kỹ năng Cốt Thứ của Vương Song, mặc dù đã tiến hóa thành Cốt Thuẫn, nhưng năng lực trước kia vẫn còn. Lần này xuất kỳ bất ý, trực tiếp xuyên qua đầu thú biến dị này, không chết có thể chết lại.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)