Đám côn đồ nhìn thấy dáng vẻ hoảng sợ của Vương Đan, cũng đều cười ha ha, không ít người còn bắt đầu bắt chước dáng vẻ của người đầu tiên, dẫn một nữ nhân đi khoái hoạt một phen, nhưng mà bọn chúng lại thấy hoảng sợ khi giọng nói của nam tử nói ra. Một đạo hào quang óng ánh xuất hiện, đồng thời, một đạo đao ảnh màu đen cũng cùng lúc nở rộ ở giữa đám côn đồ, đồng thời tiếng đạn bắn ra “bang bang” cũng xuất hiện.
- Phốc phốc.
Nam tử đang cười điên cuồng đột nhiên im bặt, một cái đầu lâu bay thẳng lên, máu tươi trực tiếp từ trong cổ phụt ra.
Nhưng còn chưa đợi người người khác kịp phản ứng, một đạo đao ảnh màu đen lướt qua, chưa đến thời gian một giây, năm sáu cái đầu bay thẳng lên, một số tên côn đồ khác cuối cùng cũng kịp phản ứng, đang muốn phản kích, đáng tiếc, dưới công kích Thần Thương Thủ của Lưu Hâm, lại có thêm năm sáu tên côn đồ trực tiếp bị một thương nổ đầu.
Toàn bộ quá trình còn chưa đến mười giây, trên sân ngoại trừ đám người Vương Song còn có thể đứng, chỉ còn lại tên nam tử được gọi là Thành ca kia. Vương Đan lúc này cũng nhanh chóng chạy đến sau lưng đám người Vương Song, ở cùng một chỗ với đám người Lâm Tuyết Tình, có chút chưa hồi tỉnh sau cú sốc.
Có chút ngây ngốc nhìn thi thể đầy đất, rồi lại nhìn đám người Vương Song vây quanh nhà, bọn họ đều dùng ánh mắt nhìn kẻ ngốc nhìn chính mình, lúc này mới chợt hiểu ra mình rốt cuộc đã trêu chọc cái dạng nhân vật kinh khủng gì, hắn lúc này có bao nhiêu hận, hận bản thân tại sao mình lại đầu óc mê muội như thế, nhiều người như vậy nếu đã dám ngông nghênh hành tẩu trên đường lớn, khẳng định có bản lãnh nhất định, thậm chí có khả năng là Tiến Hóa Giả, nhưng chính mình thế mà còn dám làm như vậy, đây không phải đang tìm chết thì là cái gì!
- Ngươi là ai? Tại sao lại muốn tới ăn cướp?
Vương Song đi lên trước, lạnh lùng hỏi, đường đao trong tay lúc này cũng nhỏ xuống từng giọt máu tươi, rơi trên mặt đất.
Nam tử nhìn Vương Song, đồng tử đột nhiên co rút lại, vừa rồi hắn mơ hồ nhìn thấy ánh đao màu trắng bạc kia cũng xuất thủ từ tay hắn, hắn lập tức hiểu rõ, Vương Song chắc hẳn là lão đại của những người này.
- Đại….đại….đại ca, ta không phải cố ý, ta có mắt mà không thấy núi Thái Sơn, xin các ngươi bỏ qua cho ta! Ta sau này không dám nữa!
Nam tử trực tiếp quỳ xuống đất, dáng vẻ thống khổ chảy nước mắt mở miệng nói.
- Tô Vi!
Vương Song nhìn dáng vẻ của nam tử, nhướng mày, ra hiệu cho Tô Vi tiến lên. Tô Vi hiểu rõ gật đầu, hai mắt tản mát ra một quang thải kỳ dị, một loại ba động vô hình xẹt qua người nam tử.
Rất nhanh, Tô Vi thu hồi kỹ năng, gật đầu với Vương Song.
- Được rồi, ngươi có thể chết đi!
Vương Song móc súng lục ra, giải quyết đối phương.
Sau khi trải qua Tâm Linh Dò Xét của Tô Vi, tất cả bí mật của nam tử đều không thể giấu giếm, cho nên, tin tức Vương Song muốn biết đều sẽ biết được.
Sau khi hiểu rõ, đám người Vương Song biết được nam tử trước mặt đến từ một cái khu vực của người sống sót ở phụ cận, lão đại của bọn họ là một Tiến Hóa Giả tên là Hùng Kim Lực, trước đó là một tù nhân, bởi vì Mạt thế bạo phát, ngục giam bạo động, cho nên mới trốn thoát, sau này tụ tập một đám người liều mạng, cướp đoạt kho súng ống của ngục giam, sau khi chạy đến thành phố Giang Nam đã bắt cóc người sống sót trốn thoát đến một cái thôn ở phụ cận : Lý gia thôn, chiếm lĩnh tất cả mọi thứ trong thôn.
Đồng thời hắn bây giờ còn không thấy vừa lòng, phái người không ngừng cướp bóc ở trên đường, gặp được xe cộ hoặc người sống sót đi đến đều trực tiếp dẫn đi, nữ nhân xinh đẹp thì trực tiếp bị xem như độc chiếm trở thành công cụ phát tiết chi cao tầng bọn họ, nữ nhân không xinh đẹp thì bị xem như công cụ hưởng dụng phát tiến mà bất cứ kẻ nào đều có thẻ hưởng dụng. Mà nam nhân xem như công cụ lao động, cu li làm việc nặng nhọc.
Trong trí nhớ của nam tử, kẻ Hùng Kim Lực này cực đoan tàn bạo, động một chút là vứt người cho Zombie ăn, một số nữ nhân không hầu hạ hắn tốt lập tức bị trực tiếp chém đứt tứ chi, ném ở chuồng heo cho kêu rên đến chết. Thậm chí còn móc mắt người ta xuống, rút đầu lưỡi ra, thủ đoạn là cho người ta giận sôi, cho dù là thủ hạ của hắn, đều không dám làm trái một lời nói của Hùng Kim Lực.
Còn về việc Hùng Kim Lực có kỹ năng gì, bọn họ vẫn thật sự không rõ ràng, bởi vì bọn họ rất ít khi nhìn thấy Hùng Kim Lực sử dụng kỹ năng!
Sau khi đã biết được tin tức, tất cả mọi người đều cảm thấy lửa giận ngút trời, cho dù tính tình Vương Song luôn lạnh lùng cũng đều hận không thể chính tay giết chết tên cặn bã này cho thống khoái.
- Loại cặn bã này, phải chết !
Vương Hổ ở một bên thấp giọng quát, mặc dù có chút lòng dạ đen tối, nhưng chuyện tàn khốc như vậy, vẫn trực tiếp đánh vỡ phòng tuyến cuối cùng trong lòng hắn.
- Đúng vậy, còn để loại người này sống một ngày, trong lòng ta đều cảm thấy bất an! Vương Song, ngươi nhất định phải chém tên súc sinh này thành mười tám khối!
Lâm Tuyết Tình ở một bên mắt đỏ hoe nói.
Những người khác cũng đều xôn xao mở miệng, ai ai đều vô cùng phẫn nộ, hận không thể bắt tên gia hỏa Hùng Kim Lực này ở trước mặt mọi người, từng ngụm nước miếng của mọi người đều có thể dìm chết hắn ta.
- Tiểu Tân, Tô Vi, các ngươi cùng đi với ta, những người khác ở lại chỗ này!
Ánh mắt trên Internet vô cùng băng lãnh, Triệu Hân ngay ở bên cạnh Vương Song, nàng mơ hồ có thể cảm nhận được một cỗ nộ khí khủng bố xuất hiện trên người Vương Song, cỗ phẫn nộ này cơ hồ ép nàng có chút không thở nổi.
- Chương Nghiệp, ngươi và Lưu Hâm ở chỗ này bảo vệ bọn họ, một khi có người đến gần, cho dù là ai, trực tiếp giết chết!
Nói xong, không đợi những người khác mở miệng, nhìn về phía Tô Vi, Tô Vi thông minh trực tiếp lên xe lái xuống đường lớn, đi trước dẫn đường, cũng chỉ có nàng khi thu hoạch được bí mật của đối phương mới biết cách như thế nào đi đến cái thôn Hùng Kim Lực đang ở.
Những người khác yên lặng nhìn bọn họ, chờ đợi Vương Song có thể mang về tin tức tốt.
Ba người trên đường đi bảy lần rẽ tám lần, thuận theo đường đất không ngừng đi về phía trước. Suốt quãng đường im lặng không nói chuyện, chỉ có sát khí trong lòng càng thêm khuấy động.
Mười phút sau, chiếc xe dừng lại, Tô Vi mở miệng nói với Vương Song :
- Lập tức đến rồi, một trăm mét phía trước rẽ trái sẽ thấy một cái thôn, nếu xe tiếp tục tiến lên rất có thể sẽ bị phát hiện!
Vương Song hiểu rõ gật đầu, nói với Tô Vi :
- Ngươi cũng không cần xuống xe, hai người chúng ta đi là đủ rồi!
Dứt lời, cùng Lý Tân xuống xe, lặng lẽ chạy về phía trước.
Dựa theo Tô Vi nói, bọn họ đi thẳng một trăm mét, rẽ trái. thật sự nhìn thấy một cái thôn nhỏ không lớn, cửa thôn đã bị một số xe cộ nhồi vào, để lại một con đường rộng lớn.
Chỗ cửa, còn có không ít người cầm thương phòng thủ, phần lớn là lười nhác ngồi ở chỗ đó, khoe khoang khoác loác với đồng bọn.
Vương Song nhìn lại, toàn bộ thôn không lớn, khoảng chừng cũng chỉ trăm tám mươi hộ, nhân khẩu từ ba đến bốn trăm người, bây giờ, hầu hết thanh thiên tráng niên đều vào thành làm thuê, lưu lại người già trẻ nhỏ ở nhà. Chỉ sợ nhân số càng ít.
Bên cạnh thôn có không ít ruộng đất, vườn rau, trong ruộng, có mấy nam nhân trông có vẻ không đủ dinh dưỡng đang bận rộn thu hoạch lương thực ở trong ruộng. Bên cạnh còn có người cầm súng tuần tra bốn phía, phòng ngừa bọn họ chạy trốn hoặc trộm đồ.
Trong vườn rau, không ít loại rau đều đã thành thục, treo ở đầu cành, vài đứa trẻ lớn nhỏ không đến tám chín tuổi đang cẩn thận chăm sóc những loại rau này.
Cho dù là người già, Vương Song cũng nhìn thấy không ít người đều đang chọn lựa những lương thực tốt và những lương thực đã mốc meo trên đất trống.
Giữa một tòa nhà hai tầng nhỏ có vẻ xa hoa nhất trong thôn, lộ ra vẻ nổi bật như hạc giữa bầy gà. Phụ cận còn có mấy căn nhà hai tầng nhỏ, xem ra đều là nhà của người có tiền trong thôn.