Ai cũng không ngờ Vương Song nhìn một kiếm rơi xuống này mở miệng, hơn nữa còn bất mãn với một kích kinh thiên động địa trước mắt, trong mắt Vương hiện lên một tia thất vọng:
- Chẳng lẽ hao phí khí lực lớn như vậy giúp ngươi đạt tới một bước này, ngươi mới chỉ vẻn vẹn chỉ đạt tới loại tình trạng này sao.
Nói xong, Vương Song vươn tay phải ra, bàn tay trắng nõn như ngọc, lóng lánh một loại sáng bóng nhàn nhạt, mơ hồ có tiếng long ngâm vang lên, Vương Song một chưởng chậm rãi vỗ về phía không trung, trực tiếp va chạm với thông thiên kiếm khí rơi xuống.
“Rầm”
Một đạo dư ba cường hoành đến cực hạn quét ngang bốn phía, càng ở trung tâm càng bị một vòng quang mang sáng ngời đến cực điểm kia bao phủ, không thấy rõ cảnh tượng bên trong.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây