- Vương Song!
- Tiểu Song!
- Không hay rồi, chúng ta phải đi cứu hắn!
Đám người Lý Tân, Vương Hổ nhìn thấy Vương Song bị một năng lượng khủng bố đá bay, không kìm được vẻ kinh ngạc. Lý Tân càng muốn rút trở về, nhưng khi nhìn thấy Zombie lần nữa chầm chậm gom lại, ánh mắt lướt qua tia giằng co. Hắn không biết rốt cuộc bản thân nên đi cứu Vương Song hay là giải quyết đám Zombie trước mắt này trước.
Tuy rằng bản thân hắn cũng biết rõ sức mạnh hiện tại của mình gần như không có ích gì với Vương Song cả. Nhưng hắn không muốn nhìn Vương Song chịu chết, nhưng lỡ như hắn muốn quay lại, một khi đám zombie này bao vây thì e là tất cả mọi người đều phải chết!
- Khụ khụ.
Vào khoảnh khắc Lý Tân đang do dự, đột nhiên nhìn thấy bóng dáng Vương Song thất tha thất thểu bò dậy, hắn gia tăng tốc bộ hoá thành một ảo ảnh chạy về phía Lý Tân. Hắn khó lòng kìm được niềm vui sướng, nhưng khi biết tình hình khẩn cấp thì cắn chặt răng, ném thẳng quả bom về phía trước, cả người trong chốc lát đã nhảy cẫng lên xe. Tất cả xe đều hiểu được tình hình khẩn cấp, nhanh chóng đạp mạnh chân ga, xe chạy với tốc độ nhanh lao thẳng về trước.
- Đùng.
Đây là tiếng bom mở đường phía trước, năm chiếc siêu xe lao thẳng qua.
Vương Song cố nhận nhịn vết thương trên người, chạy thẳng một đường với tốc độ nhanh chóng. Cú đánh ban nãy, nếu không phải hắn sử dụng Cốt Thuẫn, kỹ năng này có thể ngăn lại một cú đánh toàn lực của kẻ tiến hoá cấp năm, nhưng đã bị đánh vỡ trong cú đánh lúc nãy.
Cũng may sức mạnh của Vương Song đủ lớn mạnh, vừa đến cấp bốn, có thể nói là giống với tố chất cơ thể của mười hai người chống đỡ lấy, mới khiến hắn không bị cú đánh khủng bố này đánh chết!
Sức mạnh cường đại đại biểu thân thể Vương Song đủ ưu tú, có khả năng chống đỡ mạnh hơn. Tố chất cơ thể Vương Song bây giờ cứng rắn bằng Đại Lý Thạch, Dù là những viên đạn bình thương bắn trúng cơ thể Vương Song thì cũng chưa chắc có thể bắn xuyên cơ thể hắn được.
Tuy là vậy, nhưng Vương Song lại bị một cú này đánh suýt mất mạng, không chết đã may mắn lắm rồi. Vương Song chỉ cảm thấy cơ quan nội tạng của mình gần như đã bị di dời, xương cốt cũng không biết đã gãy bao nhiêu khúc rồi.
Nhưng Vương Song vẫn kiên trì, dựa vào ý chí mạnh mẽ của bản thân chống đỡ, đồng thời phát hết tốc độ chạy về phía đám người Lý Tân.
Vương Song quay đầu nhìn một chút, ở trên toà cao tầng không xa có một tên cao gần hai mét, cả người đỏ ửng đang trợn trừng đôi mắt hung dữ nhìn hắn. Trên trán có một cái hố to bằng nằm đấm, bên trong dừng như còn đang phát ra lửa.
- Ma pháp Zombie: Có thể bắn ra năng lượng ánh tốc, có chứa sức mạnh huỷ diệt!
- Cấp bậc: Cấp năm!
- Kỹ năng: Năng lượng quang tốc, có thể huỷ diệt bất cứ sinh vật nào dưới cấp năm, dù là zombie cấp sáu khi bị tấn công cũng có khả năng sẽ chết, có hiệu quả trong phạm vi một ngàn mét!
- Nhược điểm: Khả năng tấn công cận thân không mạnh!
Khi Vương Song nhìn thấy những số liệu này, hắn không kìm được là hít một hơi lạnh. Loại ma pháp Zombie này gần như khác biệt với loại trước kia hắn gặp. Nhưng ma pháp Zombie đạt đến cấp năm ở thành phố Giang Nam này có thể nói là sinh vật đứng ở nơi cao nhất của chuỗi thức ăn.
Cũng may loại Zombie này không thể liên tục bắn ra quang tốc khủng bố kia, mỗi tia quang tốc được bắn bắt buộc phải dừng một lúc để tích góp lại năng lượng, nếu không bọn chúng đã trở thành sinh vật đáng sợ nhất, e rằng cả thế giới này cũng không ai có thể chống đối lại bọn chúng nữa rồi!
Vương Song không dám chậm trễ, hắn liều mạng chạy ra ngoài. Nếu lỡ mà có bắn thêm một phát nữa thì Vương Song có tự tin hơn nữa cũng không tin rằng bản thân có thể sống sót được!
Lúc Vương Song đang lao nhanh đi, đột nhiên ảo ảnh chiếc xe Roll Royce “két” một tiếng dừng ở bên cạnh Vương Song, cửa được mở ra:
- Vương Song! Nhanh lên xe đi!
Giọng nói gấp gáp của Triệu Hân vang lên.
Vương Song chưa kịp nói gì đã phóng vào trong xe, “đùng” một tiếng cửa đã được đóng lại. “Đoàng”, bỗng chốc xe đã biến thành một mũi tên bay về phía trước với tốc độ cực nhanh.
Tuy rằng tốc độ của Vương Song rất nhanh, nhưng không thể so được với tốc độ siêu xe. Tốc độ giới hạn của loại xe này gần như đạt tới năm sáu trăm ki-lô-mét, bình quân mỗi giây sẽ chạy được gần một trăm mét. Mặc dù Vương Xong rất nhanh, nhưng cũng chỉ chạy được gần ba mươi mét trong một giây mà thôi.
Đồng thời Vương Song cũng không có cách nào duy trì tốc độ giới hạn của mình trong một thời gian dài. Cho nên, Vương Song lên xe rời đi không chút do dự! Hiện giờ những chướng ngại phía trước tạm thời đã được giải quyết, chiếc xe chạy băng qua đám zombie biến mất ở nơi xa!
- Gầm.
- Gầm.
Từng tiếng kêu gào đáng sợ vang lên, đám Zombie nhìn nhóm người Vương Song đã rời khỏi thì có hơi tức giận, đăc biệt là con ma pháp Zombie khủng bố ở trên lầu cao kia, nó càng thêm nổi trận lôi đình. Có điều nó cũng hết cách, tuy lực tấn công của nó đáng sợ, nhưng cần có thời gian để lấy lại sức. Vì vậy, nó chỉ đành trơ mắt nhìn đám người Vương Song rời đi!
…
- Tiểu Song, ngươi không sao chứ!
Trên xe, Triệu Hân vừa lái xe vừa nóng lòng hỏi. Lúc này dị năng của nàng đã dùng hết, không thể sử dụng thuật trị liệu để chữa trị cho Vương Song được nữa.
- Vương Song ca ca, huynh không sao chứ?
Khuôn mặt Đổng Mộng Kỳ có hơi tái xanh nhưng giọng nói vẫn chất chứa quan tâm, vẻ mặt lo lắng. Đổng Mộng Kỳ cũng ân cần nhìn Vương Song.
- Yên tâm đi, ta vẫn chưa chết được!
Vương Song nằm dựa vào ghế mềm mại, khuôn mặt trắng bệch.
- Khụ khụ.
Mặc dù Vương Song nói như vậy, nhưng hắn vẫn ho không ngừng, từng tia máu chảy từ khoé miệng ra.
- Không sao, nhanh đi đi. Bây giờ đã vượt qua cửa ái khó khăn nhất rồi. Hiện tại đã đến khu vực bên ngoài thành phố Giang Nam, chỉ vài phút nữa là chúng ta sẽ ra khỏi thành phố rồi. Ra đến ngoài, cứ chạy thẳng về phía trước, sau đó để những người khác dẫn đường!
Vương Song thấy hình như Triệu Hân còn muốn nói gì đó, hắn cắt ngang lời đối phương, cố gắng nhẫn nhịn nỗi đau trên cơ thể cất lời nói.
Triệu Hân im bặt, nàng lặng lẽ lái xe. Không lâu sau, năm chiếc xe đã lái thẳng ra khỏi thành phố Giang Nam, trên đường đi thu hút một số ánh mắt ngạc nhiên nhìn bọn họ rời đi của những người may mắn còn sống sót.
- Vậy mà có người có thể rời khỏi thành phố Giang Nam như vậy được!
- Người may mắn! Tên nhóc may mắn!
- Trong đám bọn họ nhất định có Tiến hoá giả!
Những người may mắn sống sót nghĩ thầm trong lòng, nhớ đến hoàn cảnh đám người bọn họ lại cảm thấy có hơi tuyệt vọng.
Sau khi năm chiếc xe lái ra khỏi thành phố Giang Nam đã trở nên lỗi lõm, vết máu vương vãi đầy bên trên, giống như trải qua cuộc chiến tranh khốc liệt vậy.
Sau khi đám người ra khỏi thành phố Giang Nam, tốc độ lái đã không nhanh nữa, đã dần dần giảm tốc độ lại. Rất nhanh chiếc xe mà đám người Chương Nghiệp, Lý Tân lái đã bắt đầu tiến lên trước dẫn đường, những người khác cũng theo sau bọn họ.
Chẳng bao lâu sau, cứ đi theo đường lộ, đám người đã trở về Kim Thịnh tiểu khu mất chưa đến ba tiếng đồng hồ. Gần đến tiểu khu thì phát hiện có người đang cầm súng đứng gác ở trước cửa!
Khi nhìn thấy năm chiếc xe hơi thì hò hét chạy lại, cô gái đang đứng gác lập tức thổi sáo trên cổ mình. Những tiếng “tuýt”, “tuýt” vang lên không ngừng. Ồn ào một lúc sau thì rất nhiều cô gái cần súng chạy lại, vẻ mặt cảnh giác nhìn đám người đang giảm dần tốc độ xe.
- Cạch, cạch.
Mọi người đều kéo chốt an toàn lên, vừa giơ nòng súng ngắm chuẩn vào xe của đám người, vừa vẫy ra ra hiệu bọn họ dừng xe lại!
- Mở cửa ra! Là bọn ta!
Lý Tân kéo kính cửa sổ xuống, nhìn vẻ mặt cảnh giác của đám người Lâm Tuyết Tình, Trương Dao ở phía trước, hắn có hơi nóng vội. Giờ đây Vương Song đã bị thương, cần phải được chữa trị gấp.
- Lý Tân, mọi người trở về rồi!
Đám người Lâm Tuyết Tình có vẻ ngạc nhiên, sau đó mới phản ứng lại, bọn họ vội vàng thu súng lại, mở cửa ra để xe của đám người Vương Song đi vào.