Hàng ngàn hàng trăm con Zombie tập hợp lại như những cơn sóng dữ dội lao về phía của Vương Song, mà giờ phút này Vương Song như một hòn đá yếu ớt có thể bị đập nát bất cứ lúc nào.
- Grào!
- Grào!
Tiếng gào thét khủng khiếp của đám Zombie không ngừng kêu lên, khiến những người đang chạy ở phía trước sợ đến vỡ mật, nhưng mà có Vương Song ở phía sau, thân hình phong phanh như cây thông vậy mà không hề nhúc nhích, ẩn sâu bên trong là khí thế to lớn vững chãi như một ngọn núi, mặc kệ ngươi có mạnh đến đâu thì cũng chỉ như gió lướt nhẹ qua núi đồi.
Mặc dù chỉ có một mình nhưng dường như có thể địch lại thiên binh vạn mã, Vương Song lạnh lùng nhìn đám Zombie nhào đến, sức mạnh bên trong cơ thể không ngừng tuôn trào!
- Lưu Tinh Hỏa Vũ!
Vương Song ồn tồn nói từng câu từng chữ.
Bỗng nhiên, lời của Vương Song vừa dứt, từng viên hỏa cầu từ trên trời rơi xuống, vây quanh trước mặt của Vương Song, cứ như một đám mây, chậm rãi xoay quanh, mặc dù chỉ to bằng một nắm tay, nhưng dần biến thành màu vàng sẫm của hổ phách lấp lánh quấn quanh.
- Đi đi.
Trong lòng Vương Song khẽ động, một trăm viên hỏa cầu kết thành một mảng, dựa theo một quỹ đạo đặc biệt tiến thẳng về phía Zombie! Sau khi hắn tiến hoá lên cấp bốn, đây là lần đầu tiên hắn sử dụng kỹ năng công kích trên diện rộng này của mình, bản thân hắn rất trông chờ sẽ còn bất ngờ xảy đến nữa.
- Đùng.
Một trăm viên hỏa cầu gào thét bay đi xé toạc cả không khí, mang theo ngòi lửa sau đuôi, lao thẳng xuống đám Zombie, uy lực của mỗi hỏa cầu được tăng lên hẳn một bậc, vốn có thể giết chết bọn Tốc độ hình Zombie cấp ba cũng được tăng lên một bậc, thậm chí bây giờ có thể giết chết Lực lượng hình Zombie cấp ba! Uy lực như khẩu súng máy hạng nặng càn quét khắp nơi.
- Phù phù!
m thanh của từng viên hỏa cầu vang lên, một viên hỏa cầu có thể giết chết con Lực lượng hình Zombie cấp ba, nhưng mà Zombie cấp ba không có nhiều, do đó mà hỏa cầu xuyên qua một con rồi vẫn có thể xuyên tiếp qua con Zombie khác, thậm chí một lần xuyên qua hẳn mấy con Zombie mới dần biến mất.
Hàng ngàn con Zombie như lúa mạch đang được thu hoạch, chớp mắt một cái, hàng trăm con biến mất trong tức khắc, hơn một phần năm đám Zombie ngã quỵ xuống đất, như một phía của mặt trăng dần trở nên ảm đạm! Trong đám Zombie xuất hiện một lỗ hổng lớn ngay chính giữa.
Những người đang chạy ở phía trước chứng kiến khung cảnh khủng khiếp đó, cả người đều ngây ngốc trong giây lát, có người vẫn không dám tin Vương Song có thể tạo ra sức công phá khủng khiếp đến như vậy.
- Sao…sao có thể như thế được?
Vương Hổ ngây ngô lên tiếng, Lưu Hâm, Vu Phượng, Trương Lỗi ở bên cạnh vô cùng kinh ngạc há hốc mồm.
- Chẳng lẽ Vương Song tiến hoá nữa rồi sao! Làm gì mà nhanh quá vậy! Có phải đó là năng lực tiến hoá sau khi thăng cấp của Vương Song không?
Chương Nghiệp hết sức kinh hãi, hắn là người đầu tiên trong đám người đó tiến hoá lên cấp ba, cho nên hắn tưởng rằng bản thân cũng sẽ là người đầu tiên tiến hoá lên cấp bốn, không ngờ lại bị Vương Song vượt mặt.
Không chỉ vậy mà hắn còn nhận ra, lần tiến hoá này của Vương Song là vô cùng to lớn, cứ cho là hắn cũng tiến hoá lên cấp bốn, hắn cũng biết rõ không thể nào tiếp được dù chỉ một chiêu của Vương Song!
- Xem ra ta phải nỗ lực thêm rồi, cho dù không vượt qua được Vương Song thì tuyệt đối không thể bị kéo đi xa như vậy!
Chương Nghiệp lẩm bẩm.
- Hắn, hắn thật sự đã làm được!
Triệu Hân vô cùng kinh hãi, tay điều khiển vô lăng có phần không vững.
- Với lại năng lực khủng khiếp đó hắn có từ lúc nào vậy? Sao ta lại có thể không biết chút gì chứ.
Hiện tại, Triệu Hân cảm thấy hiểu biết của bản thân đối với Vương Song chỉ như một hạt cát ở sa mạc, Vương Song dường như là một cái hố sâu không đáy, mỗi lần nàng cho rằng đã hiểu hết tường tận thì hắn lại tạo cho nàng sự bất ngờ khác.
- Xem ra mình đã tìm được một nam nhân tốt!
- Thế giới sau này có lẽ sẽ có một vị trí dành cho Triệu Hân!
Triệu Hân mỉm cười, trấn an lại bản thân, chăm chú lái xe.
- Ha ha, ta đã bảo rồi mà, tên nhóc này không hề đơn giản, rất tốt, lại tạo cho ta thêm một bất ngờ nữa!
Đổng Châu lẩm bẩm, trong lòng vui mừng vì bản thân không nhìn sai người.
- Vương Song ca ca thật lợi hại, mẹ ơi, sau khi con lớn lên sẽ gả cho Vương Song ca ca có được không ạ.
Đổng Mộng Kỳ ngây thơ nói với mẹ của mình. Hầu như không cảm thấy mình đã nói sai cái gì.
- Nha đầu này, mới tí tuổi đầu mà đầu óc toàn là nghĩ cái gì đâu. Xem ra ta quá nhân nhượng với con rồi, mới chiều con đến mức độ này!
=
Đổng Châu mặt mày nghiêm lại, gõ nhẹ vào trán của Đổng Mộng Kỳ, trách mắng nói.
- y da!
Mộng Ký ôm lấy đầu mình có hơi tủi thân nói, nhưng trong ánh mắt vẫn cảm thấy bất bình, nàng thấy Vương Song ca ca rất lợi hại, mình sau này nhất định sẽ gả cho hắn! Đây là ý nghĩ trong đầu của nàng, nhưng lại không nói với Đổng Châu.
Triệu Hân ngồi ở trước lái xe nghe xong thì cười, tuổi còn nhỏ mà trong đầu đã có ý nghĩ như vậy.
Không nhắc đến bọn họ nữa, Vương Song bên này nhìn thấy bản thân chỉ dùng một chiêu đã tiêu diệt gần một phần năm đám Zombie thì vô cùng kinh ngạc, mặc dù bản thân đã tưởng tượng ra chiêu thức này uy lực sẽ rất lớn, nhưng không thể ngờ là có thể hung hãn đến như vậy, chỉ một chiêu đã tiêu diệt được chừng ấy Zombie.
Vương Song không nhịn được có chút vui mừng, chỉ dựa vào chiêu này cũng đủ để đảm bảo bản thân bất bại sau này, cho dù đối mặt với đám Zombie này thì vẫn có cái để cầm cự, hiện tại Vương Song có lẽ được tính là một kẻ mạnh thật sự.
- Grào.
Một đòn đánh này của Vương Song khiến đám Zombie bị thiếu hụt rất nhanh đã có bọn Zombie khác lấp chỗ, tiếp tục lao về phía Vương Song, bọn chúng không biết cái gì gọi là sợ hãi, chứ đừng nói chi là cái chết.
Vương Song nhìn đám Zombie lần nữa lao về phía mình, biết mình thi triển một lần chiêu này thì không thể sử dụng lại lần nữa, chỉ còn cách đợi năng lượng của cơ thể hồi phục lại rồi mới sử dụng tiếp được.
Có điều cảm nhận rõ dòng năng lượng đang chảy bên trong người, Vương Song mỉm cười, dòng năng lượng này là một bước đệm lớn đủ để bản thân có thể tiến hoá thành cấp năm.
- Đến lúc phải đi rồi, động tĩnh lần này gây ra rất lớn, mong là sẽ không dẫn dụ ra thêm con Zombie khủng khiếp nào nữa.
Vương Song lẩm bẩm nói.
Đột nhiên, trực giác khủng khiếp của hắn dường như cảm nhận được sự nguy hiểm mãnh liệt đến cùng cực đang tiến về phía mình, toàn thân lỗ chân lông co lại, rợn cả tóc gáy, hai bên thái dương không ngừng động đậy, Một luồng ánh sáng đỏ rực nhanh đến cùng cực lao thẳng đến từ cự ly mấy chục mét, như một tia chớp từ trên trời giáng xuống.
- Đùng.
Đợi luồng ánh sáng kinh khủng đó đến gần, Vương Song lúc này mới nghe thấy tiếng hét thất thanh xé toạc không khí vang lên.
- Nhanh quá, không tránh được!
Đồng tử của Vương Song co thắt lại, luồng ánh sáng này chẳng qua chỉ bằng một nắm tay, nhưng tốc độ lại nhanh đến cực hạn, nhanh đến mức Vương Song không kịp trở tay.
- Chắn lại cho ta!
- Cốt Thuẫn!
Vương Song gào thét trong lòng, chỉ kịp dùng đến kỹ năng phòng ngự của mình, sáu nhánh xương trắng muốt đâm xuyên qua, đan chéo qua lại, bao trọn lấy nửa thân trên, tiếp sau đó luồng ánh sáng lao thẳng trực tiếp vào người của Vương Song.
- Đùng.
Một tiếng kinh thiên động địa, cả người Vương Song bị đụng bay văng ra mấy trăm mét, kéo lê một vết trầy xước dài mấy chục mét trên đất. Cuối cùng dừng lại kế bên một cái săm lốp xe hơi.