Mạt Thế: Thôn Phệ Vô Hạn

Chương 75: Rời đi!

Chương Trước Chương Tiếp

Triệu Hân mặt mày tươi cười chào hỏi mọi người, nàng nhận ra những người này có quan hệ rất tốt với Vương Song, do vậy càng muốn kết thân hơn, trên đường đến đây, nàng còn biết được ở đó còn có vài Tiến hóa giả, bởi vậy nàng đã hẹn gặp riêng hai người Lý Tân, Chương Nghiệp để trao đổi thêm.

Dựa vào khả năng đối nhân xử thế của mình, rất nhanh đã hòa nhập với đám đông, tính cách thân thiện cùng với cách ăn nói nhã nhặn đã khiến cho đám người Lý Tân có một ấn tượng rất tốt về nàng, hoàn toàn không giống dáng vẻ chua ngoa đanh đá như trên tivi.

- Hơ hơ, Tiểu Song, ngươi dẫn về đây một nữ quản gia sao!

Nhìn bộ dạng thuần thục điêu luyện của Triệu Hân trong đám người, Đổng Châu khẽ cười đi đến trước mặt Vương Song, có phần trêu chọc nói.

- Được rồi, Đổng di, đừng cười nhạo ta nữa, chẳng qua biết được nàng ấy cũng là Tiến hóa giả, hơn nữa là Tiến hóa giả trị thương nên mới để nàng ấy theo ta về đây. Nếu sau này có ai bị thương thì có thể kịp thời cứu chữa.

Vương Song mặt có hơi đỏ, tìm lý do biện bạch cho ý đồ của mình.

- Ha ha…

Đổng Châu chỉ cười không nói, nhận thấy người trước mặt mình da mặt mỏng, không muốn chọc ghẹo thêm. Có điều âm thầm cảnh giác với nữ nhân này, với hiểu biết của nàng, vừa nhìn đã biết Triệu Hân là người thuộc chủ nghĩa lợi ích cá nhân, bởi vì hiện giờ Vương Song có thể bảo vệ nàng, vì vậy mới theo về đây, về sau nếu xảy ra biến cố gì e rằng nàng chắc chắn là người không yên phận nhất.

Sau đó Triệu Hân cũng đi gặp những người khác, đi đến bên cạnh Đổng Châu, nhìn nữ nhân truyền kỳ trong Thương giới, không kiềm được có chút căng thẳng, nhưng mà vẫn nở nụ cười trên môi:

- Xin chào Đổng di, ngày trước được nghe rất nhiều câu chuyện về ngài, bây giờ mới gặp được người thật, xem ra gặp ở ngoài còn hơn cả trong lời đồn.

Giọng điệu của Triệu Hân vô cùng cung kính, đối diện với người phụ nữ nhổ một sợi lông mi bên trong đều là rỗng* thì suy nghĩ của nàng căn bản không cách nào giấu được.

*面对这种拔一根睫毛都是空心的老家伙: nhổ một sợi lông mi bên trong đều là rỗng: ý chỉ những người dày dặn kinh nghiệm thông minh, sắc sảo.

- Hơ hơ, quá khen rồi, Triệu tiểu thư còn trẻ tuổi như vậy đã trở thành một diễn viên, ắt hẳn cũng là con người có tài năng xuất chúng, mong là sau này tiểu thư và mọi người đồng tâm hiệp lực sinh tồn ở Mạt Thế!

Đổng Châu cười nhẹ, giọng điệu hình như còn hàm ý gì khác. Triệu Hân chỉ có thể ngoan ngoãn gật đầu phụ họa.

Vương Song nhìn thấy mọi người đều làm quen hết cả rồi, mở miệng nói:

- Được rồi, mọi người mau chóng đi chuẩn bị, lấy những đồ dùng cần thiết, chúng ta một lát nữa sẽ xuất phát, rời khỏi thành phố Giang Nam!

- À còn nữa, Đổng di, chỗ ngươi còn xe không? Nếu chúng ta muốn rời đi, e là phải cần thêm một chiếc xe nữa!

Vương Song quay đầu nhìn Đổng Châu.

Đổng Châu cười đáp:

- Chỗ của ta còn vài chiếc xe đã được đổ đầy xăng đậu ở đây, có thể xuất phát bất cứ lúc nào! Đủ để chở hết tất cả mọi người!

Vương Song thở phào một hơi, nếu như không có xe thì hắn phải ra ngoài tìm kiếm, như vậy thì quá mất thời gian rồi, nhưng may mà ở đây có sẵn.

Mọi người nhanh chóng tản ra thu dọn đồ đạc, Mộng Kỳ đi cùng với Vương Song đến kho để xe, cửa kho vừa mở, một dãy những chiếc xe hào nhoáng sáng lóa cả mắt.

- Aston Martin trị giá ba trăm vạn!

- Porsche 918 này ít nhất cũng phải hai nghìn vạn!

- Trời ơi, Rolls-Royce Phantom màu bạc vừa tròn một tỷ!



Thế giới của người giàu đây sao, quả nhiên một người nghèo rớt mồng tơi như mình không thể nào tưởng tượng được. Vương Song nhìn những chiếc xe đẳng cấp trước mặt, có hơi choáng váng, cho dù hắn có vất vả phấn đấu trong một trăm năm nữa cũng chưa chắc mua được chiếc rẻ nhất trong những chiếc này.

- Vương Song ca ca, chúng ta sẽ đi đâu vậy?

Đổng Mộng Kỳ bên cạnh Vương Song, gần như đã quen với việc nhìn thấy mấy chiếc xe đẳng cấp này rồi, chẳng có gì kinh ngạc, chỉ bám lấy Vương Song hỏi rằng sẽ đi đâu.

- Ha ha, Mộng Kỳ, chúng ta sẽ ra khỏi thành phố Giang Nam tìm một nơi khác để trú ẩn, nghe nói thành phố Hoa Tân đã cho xây dựng một căn cứ địa, chúng ta đến đó nương nhờ bọn họ.

Vương Song xoa đầu của Mộng Kỳ, cười nói.

Đám người Đổng Châu, Triệu Hân, Lý Tân không có gì để thu dọn, nên đi theo Vương Song đến nhà kho để xe, đều nhìn thấy những chiếc xe đẳng cấp đó, đến tận năm chiếc! Cho dù là thân phận diễn viên như Triệu Hân cũng phải kinh hãi.

Sau khi lái xe ra ngoài, Vương Song cũng là lần đầu lái chiếc xe sang trọng như vậy, vì là lần đầu lái xe, nên là làm tróc vài mảng sơn của xe, nếu đổi lại là lúc trước, có bán Vương Song đi cũng không đủ để đền, nhưng mà hiện tại thì chẳng còn ai để tâm nữa.

Vương Song, Đổng Châu, Đổng Mộng Kỳ, Triệu Hân ngồi cùng một chiếc, Lý Tân, Lâm Tiểu Nhiên, Tạ Linh Ngọc, Hoàng Bối Bối một chiếc. Chương Nghiệp, Tô Vi, Phương Phi, Hứa Kiệt một chiếc. Bốn người Lưu Hâm, Vương Hổ, Vu Phượng, Trương Lỗi một chiếc. Một hàng hai mươi người, năm chiếc xe hơi hiên ngang phóng như tên trên đường, mỗi một chiếc đều là xe hơi sang trọng bậc nhất, bất luận là mã lực hay khả năng chống áp lực đều đứng đầu thế giới, Đổng Châu vì đảm bảo an toàn còn lắp cả cửa kính chống đạn, chiếc xe hiện giờ còn kiên cố hơn cả xe đặc cảnh.

Trước lúc rời đi Vương Song đã âm thầm cất một số vật dụng vào giới chỉ của mình, có điều không nói với bất cứ ai, chỉ một mình mình biết. Hắn lo lắng những đồ vật này lỡ như bị ai đó phát hiện thì mình sẽ vướng phải rắc rối.

- Vụt!

- Vụt!

Tiếng động cơ khởi động khí thế tràn đầy, đám người Vương Song lái xe lần theo con đường đi vào lúc nãy đột phá vòng vây thoát ra ngoài.

Vương Song không lái xe mà để cho Triệu Hân cầm lái, Lý Tân cũng thế, Lưu Hâm bị Vương Song bắn cho một phát, khiến cho hắn không thể phát huy hết mức dị năng của mình.

Đứng trên mui xe, vạt áo của Vương Song bị gió thổi bay phấp phới, ngược lại không hề có sự lung lay, nhìn những đám Zombie đang từ từ bao vây, lập tức hóa thành một vệt bóng mờ ảo, còn nhanh hơn tốc độ của xe hơi lao về phía trước, xuất hiện tia kiếm laser chói lọi trắng xóa, đánh tan tác đám Zombie ở phía trước, đủ để chiếc xe hơi an toàn lái đi!

Lý Tân nhanh chóng sử dụng tốc độ của bản thân cùng với Vương dọn dẹp chừa ra một lối đi, kỹ thuật bắn súng của Lưu Hâm bên này đủ khiến cho mọi người trầm trồ, căn bản không cần phải nhắm chuẩn, tùy ý nhắm cũng có thể bắn cho từng cái đầu của Zombie nổ tan tành. Nếu bàn về tốc độ, thậm chí còn nhanh hơn cả Lý Tân!

Dưới tác dụng của thiết bị giảm thanh, tiếng súng của Lưu Hâm rất nhỏ, không có Zombie nào chú ý đến hắn, nhờ vậy mà hắn mặc sức thi hành dị năng!

Chương Nghiệp ngược lại chỉ có thể ngồi ở trong xe, tốc độ của hắn không nhanh, nếu như ra ngoài, căn bản không cách nào đuổi kịp tốc độ của chiếc xe, bọn họ hiện đang phá vòng vây chứ không phải chiến đấu, vì vậy mọi thứ đều phải tranh thủ từng phút từng giây, Tiến hóa giả kiểu sức mạnh như hắn hiện tại chỉ có thể tạm gác qua một bên vậy.

- Zombie đặc thù!

Vương Song tinh mắt, nhìn thấy một đám Zombie đặc thù cấp ba dẫn theo vài tên cấp một và cấp hai đi về hướng mình, một vài tên thì thân thể cường tráng, một số thì gầy gò như củi khô, có điều tốc độ lại rất nhanh, không ngừng tiến về phía mình. Nếu như đụng độ với đoàn xe, đám người Vương Song chỉ còn cách dừng xe đại khai sát giới!

- Không được dừng lại, tăng ga xe! Phóng qua đó!

Vương Song nhìn đội hình vòng cung bao vây của Zombie, hít mạnh một hơi hét lên.

Nói xong, trong đầu xẹt qua một ý nghĩ, hơn mười viên hỏa cầu tựa như mưa sao băng đột nhiên xuất hiện, bay với cự ly hơn mười mét rơi thẳng vào đám Zombie đặc thù.

Lúc này hắn cũng hóa thành một tia ánh sáng lao lên phía trước, Vương Song thừa biết nếu chỉ dựa vào những tiểu hỏa cầu kia thì không thể nào giết chết được những con Zombie cấp ba kia, do vậy chỉ còn cách cận chiến mới có thể tiêu diệt được bọn chúng.

- Xoạt xoạt!

m thanh xé toạc gió vang lên khủng khiếp, Đường Đao của Vương Song trải qua vô số lần chém giết, biến hóa nhanh như sao băng, thời gian chưa đầy một cái chớp mắt, không để cho mấy cong Zombie cấp ba kịp phản ứng, vung kiếm chém bọn chúng tan xác!

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)