Mạt Thế: Thôn Phệ Vô Hạn

Chương 74: Trở về.

Chương Trước Chương Tiếp

Hai tiếng sau, Vương Song và Triệu Hân nằm trên giường. Triệu Hân giống như rắn nước, ôm chặt lấy Vương Song. Nàng nhìn hắn, đôi mắt hiện rõ nụ cười.

- Cười cái gì?

Vương Song hỏi, một tay vỗ về tóc nàng, vẻ mặt hưởng thụ.

Triệu Hân nghịch ngợm cười:

- Cười chính ta. Cuối cùng cũng không cần như trước đây, cẩn thận mà sinh tồn. Đây đều là ngươi mang đến cho ta. Ta cười mình thật may mắn khi gặp được ngươi.

Nói rồi “Muah” một tiếng, hôn lên mặt Vương Song với vẻ hạnh phúc.

Triệu Hân rất thông minh, biết khi nào nên làm chuyện gì. Nếu nói nàng vừa gặp đã yêu Vương Song thì chính là nói vớ vẩn. Nhưng Vương Song có thể bảo vệ nàng, khiến cho nàng không bị Zombie đe doạ. Vậy thì Vương Song chính là người nàng cần.

Cho nên Triệu Hân yêu thích kỳ thật chính là sức mạnh của Vương Song. Nếu có một ngày, một người khác mạnh hơn Vương Song giết chết hắn. Vậy thì nàng đương nhiên sẽ đi tìm kiếm một người khác để che chở mình.

Vương Song khẽ mỉm cười. Tuy biết rằng, chỉ là vì vũ lực mới khiến cho một vị đại mỹ nữ như vậy ưu ái mình, một khi có người cường đại hơn mình xuất hiện, chưa chắc Triệu Hân đã không có tâm tư khác. Nhưng Vương Song lại không thèm để ý, hắn thích cũng chỉ là thân thể của nàng. Hắn cũng có đủ tự tin, chỉ cần mình còn tồn tại một ngày, vị đại mỹ nữ Triệu Hân này cũng chỉ có thể thuần phục dưới chân hắn, ngoan ngoãn xem hắn trở thành duy nhất của nàng.

Hơn nữa, Vương Song tin tưởng, cuối cùng, trong tương lai, mình sẽ trở thành kẻ mạnh nhất. Cho nên hắn cũng không lo lắng Triệu Hân sẽ phản bội mình.

- Chúng ta cần phải đi. Đi Cảnh Uyển Hoa Viên đưa những người khác cùng đi. Chúng ta phải đi thành phố Giang Nam.Ta cảm giác nơi này Zombie tiến hoá ngày càng lợi hại. Nếu còn ở lại, sẽ rất bất lợi cho chúng ta.

Vương Song nói với Triệu Hân rồi nhanh chóng đứng dậy mặc quần áo.

- Còn có người?

Triệu Hân vừa mặc quần áo vừa kinh ngạc mà hỏi. Trước đó nàng vẫn cho rằng Vương Song chỉ độc thân một mình, không nghĩ rằng hắn còn có những người khác đi cùng.

- Đúng vậy, bọn họ là bằng hữu của ta. Vì muốn tìm gia đình tỷ tỷ của ta, nên không dẫn bọn họ ra ngoài. Hiện giờ đã tìm kiếm mọi nơi có thể tìm rồi mà vẫn không thấy. Có khả năng bọn họ đã ra khỏi thành.

Vương Song đơn giản nói một chút hoàn cảnh của bản thân.

- Vâng.

Triệu Hân ngoan ngoãn gật đầu, trong lòng lại hơi ấm ấp. Xem ra Vương Song cũng là một người trọng tình trọng nghĩa. Nếu không cũng đã không mạo hiểm ra ngoài tìm người.

Rất nhanh sau đó, Vương Song cùng Triệu Hân trở lại biệt thự của Đổng Châu ở Cảnh Uyển Hoa Viên. Đến lúc này, Triệu Hân mới thực sự khiếp sợ và phát hiện thực lực thật sự của nam nhân này đã vượt qua sức tưởng tượng của nàng: Tốc độ nhanh như quỷ mị, sức mạnh lớn vô cùng, có thể tự do tung ra hoả cầu, còn có Cốt thứ xuất quỷ nhập thần …

Mỗi một loại năng lực mà Vương Song bày ra đều khiến nàng khiếp sợ thật lâu. Lúc này nàng mới biết được bản thân đã có một quyết định chính xác cỡ nào. Hơn nữa quyết định này nhất định sẽ thay đổi cuộc đời nàng.

Vương Song không che giấu nàng về Trữ Vật giới chỉ. Triệu Hân cũng thông minh coi như không biết gì. Thật sự, nam nhân này cho nàng quá nhiều kinh hỉ. Nàng biết được nhiều bí mật của Vương Song như vậy, nàng chính là người của hắn. Không thể nghi ngờ, nếu nàng phản bội Vương Song, chắc chắn sẽ bị chém làm hai mảnh.

Đưa theo Triệu Hân, Vương Song cũng chỉ cần dùng gần ba tiếng đồng hồ đã về tới biệt thự, gặp lại mọi người sau một ngày không thấy.

- Tiểu Song, ngươi đã về rồi. Đây là?

Đám người Lý Tân vui vẻ ra đón Vương Song. Nhìn tới Triệu Hân bên cạnh Vương Song, vừa kinh diễm lại vừa ngạc nhiên hỏi hắn.

Đều là nữ nhân, Tạ Linh Ngọc và Lâm Tiểu Nhiên mẫn cảm nhất. Đặc biệt là khi nhìn thấy thái độ thân mật của hai người. Các nàng lờ mờ cảm nhận được xông vào tới là một con hồ ly tinh, hơn nữa vẫn là loại chín đuôi.

Các nàng không khỏi sinh ra địch ý, cùng nhau có một loại tình cảm nảy sinh trong lòng: có chung kẻ địch. Nhìn Triệu Hân kiểu gì cũng không vừa mắt, miệng không ngừng thầm mắng: “Hồ ly tinh!”

Mà Phương Phi và Lý Kiệt lại có vẻ hơi suy tư khi nhìn về phía Triệu Hân. Bọn họ thấy mặt nàng hơi quen quen.

- Đại ca ca, ngươi đã trở lại!

Lúc này, một giọng nói trong sáng truyền tới. Một thân hình bé bỏng lao tới, như én nhỏ về rừng nhào vào trong lòng Vương Song.

- Tiểu Mộng Kỳ, một ngày không gặp rồi, ngươi có nhớ Vương Song ca ca không?

Vương Song ôm chặt Đổng Mộng Kỳ đang nhào tới, cười hỏi nàng.

- Được rồi Mộng Kỳ, Vương Song ca ca của ngươi vừa mới trở về, chắc chắn rất mệt mỏi, để hắn nghỉ ngơi một chút đi.

- Tiểu Song, thế nào, có thu hoạch gì không?

Đổng Châu tiến đến kéo Mộng Kỳ ra, vừa dò hỏi Vương Song, vừa khẽ liếc mắt về phía Triệu Hân. Không có gì ấn tượng về nàng cả. Dù sao cấp bậc minh tinh như Triệu Hân trước đây cũng không có tư giao tiếp với nàng.

Triệu Hân nhìn mọi người trong đại sảnh. Giáo dục và sự từng trải bấy lâu nay khiến nàng rèn luyện ra thiên phú diễn kịch xuất chúng. Đối mặt với mọi người, nàng chỉ khẽ mỉm cười lịch sự lại duyên dáng. Gật đầu cười với mỗi một người. Chỉ khi nhìn tới Đổng Châu nàng mới có vẻ hơi kinh ngạc. Không nghĩ rằng nhân vật coi như trong vòng thượng tầng Hoa Quốc cũng có mặt ở đây, hơn nữa xem ra còn có quan hệ không tồi với Vương Song.

Vương Song nghe được Đổng Châu hỏi, sắc mặt tối sầm lại, lắc đầu:

- Không thấy, có lẽ bọn họ đã rời khỏi nơi này.

- Vậy chúng ta sắp tới phải làm gì?

- Ta cảm giác Zombie ở nơi này đang không ngừng tiến hoá. Ta lo lắng nếu vẫn ở lại đây có có nguy hiểm lớn. Cho nên ta kiến nghị chúng ta nên mau chóng rời đi chỗ này. Càng sớm càng tốt!

Vương Song nặng nề nói.

- A, ta nhớ ra rồi. Nàng chính là minh tinh Triệu Hân, diễn nữ số 2 phim truyền hình “Ly Biệt”!

- Ôi, là đại minh tinh đó!

Đột nhiên Phương Phi, Hưa Kiệt kêu to lên, doạ cho mọi người giật nảy. Quay đầu nhìn lại, thấy hai người bọn họ kích động nhìn Triệu Hân. Nếu không phải Vương Song còn ở bên cạnh, bọn họ nhất định sẽ nhào tới. Hai người bọn họ đều là kiểu người tương đối “trạch”- thường xuyên ru rú trong ký túc xá xem TV, điện ảnh. Cho nên mới có chút ấn tượng với Triệu Hân. Chỉ cần hơi nhớ lại đã nghĩ ngay ra thân phận của nàng. Chẳng qua vừa mới nhìn thấy không thể tin nổi thôi.

- Minh tinh nào?

Những người khác nhìn Triệu Hân xinh đẹp kiều mị đứng đó, lại quay sang nhìn Vương Song với con mắt hơi kỳ lạ.

- Khụ, khụ!

Vương Song hơi xấu hổ ho khan một chút, thấy mọi người đều nhìn mình cười nói:

- Đúng rồi. Nàng là Triệu Hân, về sau chính là một thành viên của chúng ta. Mọi người cùng hoan nghênh nàng nhé! À, nàng còn một thân phận nữa là Tiến Hoá Giả. Hơn nữa vẫn là Tiến Hoá Giả bác sĩ. Nếu về sau các ngươi bị thương đều sẽ cần nàng trợ giúp đó.

Vương Song mới dứt lời, mọi người lập tức xôn xao cả lên. Vương Song mang về một Tiến Hoá Giả. Thậm chí còn là Tiến Hoá Giả có năng lực chữa thương. Mọi người nghĩ tới tương lai có lẽ sẽ phải nhờ nàng chữa thương, một đám đều tỏ vẻ cực kỳ thân thiện, nhiệt tình tiến tới chào hỏi.

- Triệu tỷ, ta là Vương Hổ, ngươi có thể gọi ta là Hổ Tử…

- Triệu tỷ, ta là fans của ngươi đó, ta rất thích xem phim của ngươi…

- Ta là Lý Tân, hoan nghênh ngươi gia nhập chúng ta!

- Triệu tỷ, ta…

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)