Mạt Thế: Thôn Phệ Vô Hạn

Chương 71: Gặp người sống sót!

Chương Trước Chương Tiếp

Sau khi Mạt Thế xảy ra, Vương Song vẫn luôn chiến đấu để sinh tồn. Nhưng đây cũng chỉ là việc thứ yếu thôi, phiền toái lớn nhất chính là vấn đề mang theo vật tư bằng cách nào. Bọn họ nhiều người như vậy, chỉ đồ ăn tiêu hao mỗi ngày thôi đã là một khối lượng không hề nhỏ. Có thể dùng xe chở, nhưng trong hoàn cảnh Mạt Thế như thế này, bất kỳ lúc nào cũng có thể xuất hiện nguy hiểm khiến cho bọn họ phải bỏ xe mà chạy. Số vật tư phải bỏ lại càng không cần phải nói, nhiều vô số kể, chỉ có mang theo một phần nhỏ.

Cho nên Vương Song thường xuyên nghĩ đến nếu như có thể có một cái gì đó giúp mình có thể tùy thân mang theo một số lượng lớn vật tư thì tốt rồi. Không ngờ rằng ông trời cứ như nghe được khát vọng nội tâm của hắn, thật sự cho hắn một Trữ Vật giới chỉ trong truyền thuyết mới xuất hiện.

Không kịp nghĩ quá nhiều, Vương Song nhanh chóng đeo Trữ Vật giới chỉ lên ngón tay trỏ bên trái, vừa vặn. Vương Song tra xét thấy không gian trong giới chỉ như một cái hộp hình lập phương, các cạnh đều 10 mét. Hay nói cách khác, không gian trong giới chỉ là 1000 mét khối, quả thực là một kho hàng nhỏ.

Vương Song vô cùng hưng phấn. Về sau các loại vật tư, súng ống, tất cả đều có thể để vào trong Trữ Vật giới chỉ này. Như vậy khi dùng chỉ cần nghĩ đến là có thể lấy đồ vật đó ra, thuận tiện hơn bất cứ thứ phương tiện chuyên chở nào.

Nhìn vũ khí trong tay mình, Vương Song vui vẻ ra mặt. Thử thử suy nghĩ thu hồi vũ khí vào trong Trữ Vật giới chỉ. “Vù!” một tiếng, Vũ Khí cấp ba biến mất. Vương Song lại vội vàng dùng tinh thần lực nhìn vào trong giới chỉ, thanh Đường đao màu trắng bạc của hắn đã lẳng lặng nằm trong đó, trở thành vật phẩm duy nhất trong không gian.

- Ra ngoài!

Vương Song có một ý nghĩ, trong lòng trực tiếp nghĩ muốn lấy vũ khí ra, nào ngờ chỉ vừa mới nghĩ thôi thì thanh Đường đao lại một lần nữa xuất hiện trong tay hắn.

- Thử xem các đồ vật khác xem sao!

Vương Song nhìn một chiếc xe bị vứt đi bên cạnh, ánh mắt sáng ngời. Nhắm giới chỉ về phía xe, thầm niệm trong lòng: “Thu!”. Chiếc xe nháy mắt biến mất, sau đó lại nhanh chóng xuất hiện. Cứ như vậy thử thật nhiều lần với các đồ vật xung quanh, Vương Song đã biết được cách dùng Trữ Vật giới chỉ cùng hạn chế của nó.

Chỉ cần nhắm ngay vào một vật nào đó, trong lòng mặc niệm là có thể thu vào trong giới chỉ. Nhưng thể tích vật muốn chứa đựng không thể quá dung tích của Trữ Vật giới chỉ. Hơn nữa, đó không thể là vật sống. Vương Song còn phát hiện, muốn thu thứ gì đó thì nó phải nằm ở phạm vi quanh hắn 3 mét, nếu không cũng không thể thu vào được.

Tuy rằng có rất nhiều hạn chế, nhưng đây là một bảo vật, hạn chế cũng không cách nào phủ nhận được sự thuận tiện của nó với Vương Song bây giờ. Vương Song có được món bảo vật này như mãnh hổ được cởi trói. Dù có gặp nguy hiểm đi chăng nữa, bị nhốt ở một nơi thật lâu, thì hắn cũng có thể dựa vào vật tư tích trữ trong giới chỉ để sống sót!

- Ha Ha! Không nghĩ tới vận may của ta cũng không tệ lắm, đúng là buồn ngủ có người mang đến gối đầu.

Vương Song vui vẻ nghĩ. Dù sao ngày những ngày đầu của Mạt Thế lại có được loại bảo vật như thế này là một chuyện rất đáng để ăn mừng.

Rất nhanh, cảm giác hưng phấn qua đi. Vương Song biết còn cần tiếp tục tìm kiếm. Nơi tiếp theo chính là một bãi đỗ xe ngầm ở gần đó. Vương Song ném hết balo, lựu đạn các thứ vào trong giới chỉ, tay chỉ cầm duy nhất thanh Đường đao.

Không ngừng đi qua phố lớn, ngõ nhỏ, lúc này Vương Song càng thêm cẩn thận, sợ lại một lần nữa bị bao vây, nếu vậy hắn chỉ có thể sử dụng lựu đạn một lần nữa. Dù sao thân thể của hắn vừa mới mạnh mẽ trải qua biến đổi, cơ bắp bị xé rách hiện vẫn chưa phục hồi trở lại. Bây giờ tinh thần đã được thả lỏng thì cảm giác đau mới ập tới khiến Vương Song suýt chút nữa đau tới ngất đi.

Vương Song dựa vào con đường tính toán sẵn trong đầu rất nhanh đã tìm ra được mục tiêu bãi đỗ xe ngầm. Chỉ có lác đác mấy con Zombie đang lắc lư ở gần cửa. Nhìn lối vào tối đen, Vương Song biết bên trong có rất nhiều Zombie, muốn an toàn đi vào không hề dễ như vậy.

- Mặc kệ, tìm người quan trọng hơn!

Vương Song nhanh chóng đi vào. Chỉ mấy chục giây ngắn ngủi, lướt qua khoảng cách mấy chục mét, đao quang lóe lên, mấy con Zombie không kịp phản ứng lại đã bị giết chết. Vương Song không thèm để ý mấy con Zombie đó nữa mà nhanh chóng tiến vào bên trong.

Bãi đỗ xe ngầm rất rộng, tuy không có điện nhưng vẫn có ánh đèn khẩn cấp chiếu sáng.Vương Song ước lượng không gian khoảng chừng một cái sân bóng đá, bị phân cách thành nhiều khu vực. Từng hàng xe ô tô tư nhân lặng yên mà đậu ở đây, chỗ này hiện tại không một tia sinh khí, phảng phất như hàng dãy quan tài vậy. Vương Song di chuyển một cách cẩn thận. Chỗ như thế này mà không có Zombie đánh chết hắn cũng không tin.

Vù!

Một thân ảnh quỷ mị bỗng nhiên lao ra từ phía sau một cây cột, mùi máu tươi xộc thẳng vào phía trước mặt Vương Song. Thần kinh của Vương Song vẫn luôn căng thẳng đề phòng. Trực giác của hắn đã nhận ra bất thường từ trước khi thân ảnh kia xông tới, cho nên Vương Song không hề bối rối mà dùng tốc độ đáng sợ nháy mắt biến mất tại chỗ.

Thân ảnh kia lập tức vồ hụt, bổ nhào vào khoảng không rồi dừng lại ở chỗ Vương Song vừa mới đứng, nó còn chưa kịp xoay người lại, một thanh trường đao sáng chói đã nhanh chóng bổ đầu nó làm hai.

- Hừ, một con Zombie cấp hai mà muốn lật trời à. Lão tử đây dù cho bị thương thì cũng không phải cái loại như ngươi có thể sờ mó!

Vương Song bĩu môi khinh thường nhìn con Zombie vừa bị mình chém làm đôi.

- Ai?

Đột nhiên, Vương Song cảm giác mình bị một ánh mắt nhìn chăm chú, cảm giác như sau lưng bị kim đâm vậy. Hắn nhanh chóng quay đầu lại không thấy có ai.

- Hừmm, chẳng lẽ trực giác của mình sai rồi?

Vương Song lầm bầm tự hỏi, nhưng trong mắt hắn ánh lên một tia khôn khéo.Tinh thần lực khổng lồ nhanh chóng trào ra dò xét. Cuối cùng ở phía sau bên trái hắn khoảng 10 mét, hắn lờ mờ phát hiện vài khí tức cực kì mong manh ,yếu ớt.

- Ở chỗ đó!

Nhanh hơn cả con Zombie ban nãy, Vương Song nháy mắt đã đến chỗ đó.

Ba người nam sinh khoảng chừng 20 tuổi đang đứng dựa vào phía sau cây cột, đầu bù tóc rối, cơ thể gầy còm, dường như chỉ còn da bọc xương. Ba đôi mắt vô cùng hoảng sợ nhìn Vương Song như nhìn một loại ma quỷ nào đó vậy.

- Các ngươi là ai?

Vương Song thăm dò, thấy họ chỉ là người bình thường thì buông bỏ cảnh giác, nghi hoặc hỏi:

- Ngươi là Tiến Hoá Giả?

Trong ba nam sinh, một người có vẻ thông minh nhìn Vương Song, mở miệng dùng thanh âm mỏng manh hỏi hắn.

Vương Song gật đầu, đột nhiên hắn nhíu mày nhìn mấy con Zombie xuất hiện ở phía xa, mở miệng hỏi mấy người đó:

- Nơi này có chỗ trú ẩn sao?

- Có, bọn ta vừa mới từ chỗ đó ra, hiện tại lập tức dẫn ngươi đi!

Ba người cũng nhìn thấy mấy con Zombie mới xuất hiện kia, sợ tới mức mặt trắng bệch, vội vã nói.

Ba người tập tễnh đứng thẳng dậy, dìu dắt nhau chạy về phía trước. Nói là chạy mà thực chất chỉ là đi nhanh mà thôi. Vương Song nhìn bọn họ, đoán chừng họ đã vài ngày không ăn cái gì rồi. Thấy Zombie sắp đuổi kịp tới nơi, Vương Song thở dài một hơi, ba viên hỏa cầu từ trong hư không xuất hiện trực tiếp xử lý ba con Zombie. Cảnh này khiến cho mấy người kia càng kính sợ Vương Song hơn.

Đi không xa lắm, Vương Song và ba người đó rất nhanh đã tới một cánh cửa được che giấu kín đáo. Vương Song nhận ra đây có lẽ là cửa một cái kho chứa đồ của bãi đậu xe.

- Cốc, cốc, cốc!

- Ai?

Theo sau tiếng gõ cửa, từ bên trong vọng ra một tiếng gầm nhẹ. Vương Song mơ hồ còn nghe được âm thanh phụ nữ rên rỉ.

- Là bọn ta, Quang ca, mau mở cửa!

Ba người nam sinh nhỏ giọng trả lời. Rất nhanh, cửa mở, lộ ra một thân hình có vẻ rất cường tráng. Nhìn ba người và Vương Song ở phía ngoài cửa, khuôn mặt vốn âm trầm của hắn càng trở nên khó chịu. Nhưng không kịp nói cái gì, đã thấy phía xa xuất hiện mấy con Zombie, mấy người nhanh chóng bước vào trong phòng.

- Rầm!

Cửa bị khoá chặt, đám người Vương Song bị nam nhân đó đẩy qua một bên. “Lách cách!” trong tay hắn đã cầm một thanh sắt, nhìn chăm chăm về phía Vương Song và ba người thanh niên.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)