Chỉ mấy câu, cảm giác của Vương Song đối hia người trước mắt cũng không tệ, hai người này cũng không giống hai tên gia hỏa trước đó, một người tràn ngập chiến ý, một người hờ hững, Trần Bất Ngữ mở miệng nói:
- Lúc ấy chúng ta nhìn thấy quý căn cứ địa gặp nguy hiểm cũng muốn tới hỗ trợ, nhưng khoảng cách thực sự quá xa, hữu tâm vô lực, nghĩ kỹ cuối cùng cũng không việc gì, nếu không, người dân của Hoa Quốc chúng ta sẽ mất đi một trụ cột lớn!
Nghe vậy, Vương Song cùng càng thêm quý mến hai huynh đệ này, từ trong lời nói của hai người, hắn đương nhiên không khó nghe ra đây không phải là lời nói nịnh nọt mà thật tâm nghĩ như vậy, bởi vậy có thể thấy được mặc dù hai huynh đệ này có chút lắm lời, nhưng nhân phẩm tuyệt đối tốt.
- Sau này nếu có thời gian rảnh, hoan nghênh đến Thành phố Giang Nam làm khách!
Vương Song khẽ cười một tiếng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây