Mạt Thế: Thôn Phệ Vô Hạn

Chương 6: Nhân tính

Chương Trước Chương Tiếp

Bên trong một phòng đọc sách ở tầng ba, một đám người nôn nóng vây quanh trong khắp ngõ ngách loạn thành một bầy, giống như kiến bò trên chảo lửa, nhìn rất nhiều Zombie đi dưới sân và đi khắp hành lang thư viện. Thậm chí thỉnh thoảng lại có thể nghe thấy âm thanh đập cửa sầm sầm của Zombie.

Có mấy người nhát gan hoảng sợ đến mức sắc mặt trắng bệch, hai chân run rẩy, một nữ sinh phía dưới váy có một bãi chất lỏng màu vàng tản ra một mùi khai. Lúc này, bọn họ nhìn thấy phía dưới thư viện vậy mà xuất hiện một gia hỏa giết Zombie như thái thịt chỉ một canh giờ, mười lăm con Zombie đã bị hắn đơn thương độc mã làm thịt. Không khỏi kinh hãi.

Nhưng mà sau khi kinh hãi chính là cuồng hỉ, nếu người này có thể tới cứu bọn họ, vậy không phải là bọn hắn có thể thoát đi cái nơi quỷ quái này rồi sao! Vừa nghĩ đến đây, trên mặt lộ ra một tia vui mừng, trong lúc nhất thời, bầu không khí khủng hoảng cũng giảm xuống.

Một đám người hành động, bắt đầu cách cửa kính hai tay không ngừng vung vẩy, thậm chí có người không biết từ chỗ nào lấy ra một tấm giấy to cứng, trên đó viết hai chữ to đùng “Cứu mạng” . Ra hiệu Vương Song đến cứu bọn họ.

Nhưng mà trong ánh mắt chờ mong của bọn hắn, Vương Song dường như không thấy được, vẫn đang chăm chú dẫn dụ chém chết Zombie. Biểu lộ chờ mong vui vẻ của bọn họ dần dần ngưng kết, nhìn thấy Vương Song rõ ràng đã nhìn thấy tín hiệu cầu cứu của mình, nhưng vẫn không có ý định giúp đỡ, lòng dần dần chìm xuống.

Một nam tử trung niên mang cặp mắt kiếng, bụng phệ nhìn những người khác, có chút trầm thống nói:

- Các vị lão sư, bạn học, vị kia ở dưới lầu rõ ràng đã nhìn thấy chúng ta cầu cứu, nhưng lại to ra vẻ thờ ơ, xem ra, muốn hắn tới cứu chúng ta là rất khó.

Lời nói vừa dứt dường như đã đánh nát khát vọng sống còn lưu lại trong lòng mọi người, một nam sinh khôi ngô mét tám mấy có chút phẫn giận dữ nói:

- Nếu như ta hôm nay tránh được qua, loại gia hỏa thấy chết không cứu này, một khi bị ta gặp được, ta nhất định sẽ làm thịt hắn!

- Đúng, loại người này, không biết đoàn kết có thể tập hợp lực lượng sao, thật sự coi mình có thanh đao là có thể hoành hành sao!

- Theo ta thấy, loại người này có lẽ sau một khắc sẽ bị Zombie ăn thịt, nói không chừng còn muốn cầu cứu chúng ta nữa ấy chứ!

. . .

Một đám người ở nơi đó nói không ngừng, phần lớn là chửi bới Vương Song. Bên ngoài, một nư tử sinh đẹp mặc áo dài màu xanh lam, quần bò màu trắng vẻ mặt khinh thường nhìn đám người trước mắt sắc mặt xấu xí. Trong ánh mắt tràn đầy chán ghét, quay đầu nhìn bóng người dưới lầu chém Zombie như chém dưa thái rau. Trong mắt hiện lên một vòng phức tạp.

- Có phải rất hối hận không?

Lúc này một thanh âm xuất hiện bên tai, nữ tử quay đầu, một nữ tử gương mặt như em bé, dáng người bốc lửa ở bên tai nhỏ giọng nói với nàng.

- Trương Hân, lúc trước Vương Song điên cuồng theo đuổi ngươi, nhưng ngươi căn bản chẳng thèm ngó ngàng tới hắn, trực tiếp ở trước mặt mọi người nhục mạ đối phương chỉ là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga.

- Hiện tại, chậc chậc, nếu như lúc trước ngươi không cự tuyệt hắn, có lẽ bây giờ ngươi đã an toàn rồi.

Nữ tử trước mắt nhỏ giọng cười nói, dường như không cảm thấy lo lắng như đang bò trên chảo nóng.

Nữ tử tên Trương Hân ánh mắt lạnh lẽo:

- Hừ, Bạch Lan Tâm, ngươi cho rằng mình là một người tốt sao, ban đầu là người nào nghĩ kế để cho ta nhục nhã hắn trước mặt tất cả mọi người chứ, không phải ngươi đã quên rồi chứ!

- Ha ha, lúc bò lên giường giáo sư Lý ngươi còn tích cực hơn ai mà, vì học phần tốt nghiệp, ngươi cũng không từ thủ đoạn đó thối! Thế nào, giáo sư Lý có thể thỏa mãn ngươi không?

Mặc dù lời nói của Trương Hân trầm thấp nhưng câu nào câu nấy đâm thẳng vào lòng người ta. Sắc mặt Bạch Lan Tâm xanh lét, trắng bạch.

Bạch Lan Tâm muốn phản kích, lúc này, tình thế dưới thư viện phát sinh biến hóa, Vương Song tự dẫn dụ đám Zombie, một mình giải quyết một nửa, lúc này năng lượng kỳ quái trong cơ thể dường như tăng lên gấp đôi!

Nói cách khác vốn dĩ có thể liên tục thả ra ba tiểu hỏa cầu, hiện tại có thể liên tục thả ra chín tiểu hỏa cầu, điều này cũng đại biểu hắn đã có thêm sáu cơ hội bảo vệ tính mạng mình!

Vương Song có thể rõ ràng năng lượng kỳ quái trong cơ thể mình dường như chia làm ba cỗ, một cỗ năng lượng trực tiếp bị Huyệt Khiếu trong cơ thể hấp thu, dùng để phát ra hỏa diễm, một cỗ bị thân thể trực tiếp hấp thu, hiện tại rõ ràng cảm nhận được tố chất thân thể mình dường như tăng gấp đôi, bất luận là lực lượng, hay là tốc độ, rõ ràng đều tăng mạnh rất nhiều, một cỗ năng lượng sau cùng bị hắc động trong đầu hấp thu, Vương Song không biết hắc động này rốt cuộc có tác dụng gì, nhưng lại có thể mơ hồ cảm nhận được vật này đối với mình vô cùng quan trọng, có lẽ là nguyên nhân quan trọng mà bản thân có thể thức tỉnh.

Thế nhưng, những con Zombie này dường như bị đám ngu xuẩn trên lầu thư viện hấp dẫn, chú ý tới động tác Vương Song, gần hai mươi con Zombie còn lại nhìn Vương Song, “Grào” một tiếng, nhao nhao vồ lên, mấy chục con Zombie cùng vồ lên cho dù Vương Song cầm đao, càng có dị năng cũng không dám trực tiếp đối mặt, dù sao một khi bị bắt được hoặc là bị cắn được vậy thì sẽ biến thành Zombie giống như bọn họ.

Vương Song không khỏi thầm mắng đám người trên thư viện, đúng là một đám đồng đội heo, mình đã nhìn thấy bọn họ cầu cứu, nhưng muốn muốn cứu bọn hắn, cũng không phải là một chuyện nhỏ, chí ít trước hết để cho hắn an tâm xử hết những con Zombie này đã chứ!

Hết cách, một đám Zombie lao thẳng về phía mình, Vương Song không tự đại cho rằng bản thân thật sự có thể lấy một địch trăm. Bởi vậy, quả quyết lui lại, nhưng mà hắn không dẫn những con Zombie này đi về phía Lâm Tuyết Tình, mà dẫn đến trong rừng cây cách trường học trăm thước.

- Vương Song!

Lý Tân cùng Lâm Tuyết Tình ở phía xa nhìn thấy Vương Song dường như gặp nguy hiểm, gấp gáp muốn tiến lên hỗ trợ, nhưng mà Vương Song dường như cân nhắc đến tình cảnh của hai người, ở phía xa phất tay ra hiệu hai người không được qua đây.

Mặc dù lo lắng, nhưng hai người vẫn chỉ có thể lo lắng ở nguyên tại chỗ chờ đợi.

“Grào” một con Zombie tương đối nhanh nhẹn dần dần thoát ly đội ngũ, dẫn đầu, nhãn thần sáng lên, thầm nói “Cơ hội tốt!” Trực tiếp dừng bước lại, trực tiếp dùng nghiêng mình trực tiếp chém con Zombie dẫn đầu thành hai nửa. Sau đó vội vàng lần nữa lui lại.

Hiện tại Vương Song giết nhiều Zombie như vậy, dần dần đã có chút kinh nghiệm, những con Zombie này ngoại trừ dáng vẻ dọa người, lực lượng cùng tốc độ không cao, chỉ cần không bị một đoàn Zombie vây quanh, tâm tình ổn định lại, buông xuống lòng hoảng sợ, dù cho một người bình thường cũng có thể dễ dàng giải quyết một con Zombie, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là có vũ khí.

Bản thân dốc lòng dẫn những con Zombie này đến rừng câu trong trường học, thỉnh thoảng trực tiếp giải quyết một conZombie, nhưng mà khoảng cách một trăm mét, có gần năm con Zombie chết dưới tay Vương Song.

Đi đến rừng cây nhỏ, nhìn thấy còn có mười mấy con Zombie, Vương Song cảm thấy hiện tại thể lực mình cực kỳ lợi hại, tố chất thân thể mạnh hơn người bình thường gấp đôi cô thể liên tục chiến đấu trong mấy giờ.

Vương Song muốn tiếp tục giải quyết những con Zombie còn lại, nhưng dần dần thân thể trở nên nặng nề nói cho hắn biết phải lập tức rút lui, nếu không sẽ bị những con Zombie này làm tiêu hao hết sạch thể lực.

Chờ đến khi những con Zombie này tiến vào rừng cây nhỏ, Vương Song rẽ ngoặt, từ một bên xông ra, trong tay xuất hiện một hỏa cầu, trực tiếp đốt một cây nhỏ, vốn dĩ đang là Mùa thu, lá cây khô chồng chất đầy mặt đất, hai chân dẫm lên trên cũng có thể cảm nhận được âm thanh xoạt xoạt rõ ràng, một viên hỏa cầu xuất hiện, trong nháy mắt, đại hỏa tràn ngập, đốt cháy toàn bộ rừng cây.

“Vù vù” gió thu thổi qua, hỏa thế càng thêm mãnh liệt, vây quanh toàn bộ Zombie đang tiến vào, hình thành một tường lửa, hoàn toàn phá hủy đường lui của những con Zombie này.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)