Mạt Thế: Thôn Phệ Vô Hạn

Chương 44: Sự khủng bố của thành phố giang nam

Chương Trước Chương Tiếp

Bên trong xe cảnh sát, Vương Song ngồi trên ghế phó lái, ngồi phía sau là người nhà nam tử mặc âu phục, hai người Hoàng Bối Bối ngồi trong chiếc xe đằng sau.

Trải qua trò chuyện với nhau Vương Song đã biết tên của gia đình ba người này, nam tử tên Kim Thường, tiểu cô nương là Kim Tiểu Tiểu rất đáng yêu, nữ tử tên Hồ Hồng là vợ của hắn, là quản lí của cửa hàng trang sức, đã hơn ba mươi tuổi nhưng được chăm sóc rất tốt cũng rất có giáo dưỡng, sự trấn định khi đối mặt với nguy hiểm làm cho Vương Song có chút để ý.

Kim Thường nhìn thấy Vương Song có chút thận trọng, tuy Vương Song không hề kiêu ngạo nhưng mấy ngày nay trên người hắn đã dần dần toả ra một loại khí chất khiến người đã trải qua mười mấy năm trên thương trường có chút áp lực, giống như bản thân gặp tổng giám đốc công ty, thậm chí còn nhiều hơn một cảm giác thiết huyết sát phạt.

- Đại ca ca, ngươi vào thành phố làm gì vậy?

Cuối cùng vẫn là nữ nhi của hắn đánh vỡ không khí trầm mặc này, đôi mắt to chuyển động nhìn Vương Song, âm thanh giòn tan làm cho Vương Song quay đầu lại nhìn tiểu cô nương mới sáu bảy tuổi trước mắt.

- Ha ha, Tiểu Tiểu, ca ca muốn đi tìm người rất quan trọng với mình!

Vương Song lộ ra tươi cười đã lâu, nhìn Tiểu Tiểu ôn hoà hỏi:

- Tiểu Tiểu, năm nay bao nhiêu tuổi, đang học lớp mấy?

- Đại ca ca nhất định sẽ tìm được người đó! Ta tin đại ca ca.

Nắm tay nhỏ của Tiểu Tiểu vung lên, cổ vũ Vương Song lập tức có chút kiêu ngạo nói:

- Tiểu Tiểu vừa mới qua sinh nhật bảy tuổi của mình, hiện tại đang học cấp hai!

- Ha ha, Tiểu Tiểu giỏi quá!

Vương Song có chút kinh ngạc khen, hắn thật sự có chút kinh ngạc, dù sao đối phương mới chỉ có bảy tuổi thế nhưng đã học cấp hai, nghĩ bản thân mình năm đó mười tuổi mới lên tiểu học, so sánh mới biết tiểu cô nương trước mắt này rất thông minh.

- Đại ca ca, vừa rồi ngươi đánh bại người xấu thật là lợi hại, nếu như Tiểu Tiểu cũng có thể lợi hại được như ca ca vậy thì có thể bảo vệ ba ba và ma ma rồi, sẽ không để cho bọn họ bị bắt nạt.

Tiểu Tiểu nói xong ánh mắt có chút sưng đỏ, giống như nghĩ tới hình ảnh trước đó bọn họ phải chịu bắt nạt của tên côn đồ.

- Tiểu Tiểu, yên tâm đi, về sau đã có đại ca bảo vệ ngươi, sẽ không để cho các ngươi bị người xấu bắt nạt.

Vương Song nhìn tiểu cô nương đang sắp khóc không khỏi nói, lời vừa nói ra khỏi miệng thì có chút hối hận, chuyện phiền phức của bản thân còn chưa giải quyết xong vậy mà lại đi tìm việc cho bản thân, không khỏi tự trách miệng mình quá nhanh.

- Đại ca ca thật tốt, cảm ơn đại ca ca!

Sắc mặt tiểu cô nương giống như thời tiết tháng sáu, thay đổi thất thường, ngay tức khắc trở nên hớn hở không khỏi làm cho Vương Song trợn trắng mắt.

Nhìn Vương Song và nữ nhi nhà mình nói chuyện vui vẻ với nhau Kim Thường có chút dở khóc dở cười, bản thân vậy mà không hữu dụng bằng một tiểu nữ hài, bình thường tài ăn nói lúc đàm phán cùng với người khác không phải như vậy, đã sớm là một kẻ già đời, nhưng khi đối mặt với Vương Song cứ thế mà không tìm thấy một đề tài để nói chuyện phiếm.

Quay đầu nhìn vợ, phát hiện vẻ mặt nàng cũng bất đắc dĩ nhìn mình.

Chiếc xe dần dần tiến vào thành phố Giang Nam, Vương Song thỉnh thoảng nhìn thấy một đám người trước mặt mình đang chạy về phía xa, có khi là một người, có khi là vài người nhưng đặc điểm của những người này là quần áo trên người tả tơi, đói đến mức da bọc xương, vết máu loang lổ, không biết là của mình hay của ai, còn có người lái xe, chiếc xe gần như đã bị phá huỷ bảy phần nhưng người bên trong xe, vẻ mặt vui mừng như điên chạy về phía xa, giống như phía sau có ma quỷ đuổi theo.

Bọn họ nhìn thấy vậy mà còn có người ngốc nghếch chạy vào thành phố Giang Nam, có người xuất phát từ lòng hảo tâm cố ý ngăn xe bọn họ lại, nói cho bọn họ biết không thể đi vào được, Vương Song dịu dàng nói lời cảm ơn đồng thời cũng tặng một chút bánh mì để đền đáp đối phương.

Nhìn tháy đám người Vương Song có rất nhiều đồ ăn, không ít người che dấu lòng tham của bản thân, bọn họ đều là những người bị nhốt trong thành đã đói muốn điên người, thật vất vả mới có thể trốn đi nhìn đến loại đồ vật có thể cứu mạng này làm sao còn nhẫn nhịn được cho nên đều muốn cướp đoạt.

Nhưng súng ống của đám Vương Song để lộ ra ngoài, còn bắn chết một ít những kẻ điên cuồng phía sau làm cho bọn họ hoàn toàn kinh sợ, mới đảm bảo được tốc độ tiên lên phía trước của bọn họ.

Càng đi về phía trước Zombie càng nhiều, dọc đường xe cảnh sát không ngừng đâm chết rất nhiều Zombie, tấm bảo hộ đã bị đâm đến biến dạng. Cuối cùng Vương Song, Lý Tân, Chương Nghiệp đã không thể không tự mình ra tay, giải quyết một ít Zombie ở phía trước.

“Xoẹt”

Ánh đao màu bạc hiện lên giống như tia chớp, một con Zombie cấp hai bị chém thành hai nửa. Một nguồn năng lượng mạnh mẽ đi vào trong cơ thể, bị bản thân hấp thu.

- Phù, mẹ nó, sao lại nhiều Zombie như vậy, khắp nơi đều có thể nhìn thấy Zombie tiến hoá, đúng là không để cho người ta sống mà!

Vương Song thở mạnh hít một ngụm khí, có chút oán hận mắng, hắn đã được chứng kiến sự khủng bố của thành phố Giang Nam, nơi nơi đều là Zombie, Zombie tiến hoá quả thật nhiều đến đáng sợ, hiện giờ bọn họ tiến vào nội thành chưa đến một kilomet nhưng đã gặp được khoảng mời con Zombie tiến hoá tuy phần lớn đều là cấp một nhưng cấp hai cũng có một ít, may mắn còn có hai người Chương Nghiệp và Lý Tân giúp hắn san sẻ một ít, nếu không hắn cũng không thể chống đỡ được.

- Tiểu Song, không thể tiếp tục đi nữa, nơi này bây giờ Zombie chất thành đống, Zombie bình thường thì không nói nhưng Zombie tiến hoá có quá nhiều, chút nữa chỉ sợ chúng ta trụ không nổi!

Lý Tân phía sau trực tiếp chém một con Zombie làm hai nửa, nhướng mày, sắc mặt có chút khó coi.

Chương Nghiệp bên cạnh vung một gậy sắt chém một con Zombie cấp một thành thịt vụn, nhưng bản thân cũng thở hồng hộc. Những người khác cũng tạo thành một vòng tròn nhỏ, lưng tựa vào nhau chiến đấu với Zombie, Kim Thường cũng cởi âu phục ra cũng người khác chiến đấu, Hồ Hồng và Kim Tiểu Tiểu ở bên trong vòng tròn được mọi người bảo vệ. Lúc này cho dù Hoàng Bối Bối là nửa tù binh và Tôn Thiên Tiếu cũng không thể không tham gia chiến đấu.

Bọn họ sờ lấy súng ống, hiện giờ căn bản không dám tuỳ ý sử dụng, ban đầu dùng một lần kết quả Zombie nghe thấy tiếng đã chạy đến bao vây, ước chừng có khoảng gần một nghìn con, thiếu chút nữa bọn họ đã bị mắc kẹt ở trong đó, may mắn là Vương Song liều chết chiến đấu dùng lựu đạn nổ thành một con đường, nếu không bọn họ thật sự có thể sẽ toàn quân bị diệt, bởi vậy bọn họ chỉ có thể dùng gậy sắt hoặc gậy gỗ nhọn lớn đánh với Zombie. Hiện giờ còn có thể dùng 3 khẩu súng ống có gắn thêm giảm thanh, Vương Song một khẩu, Lý Tân một khẩu, một khẩu cuối cùng Vương Song đưa cho Lâm Tiểu Nhiên.

Xe bọn họ đặt bên cạnh, được bọn họ xem như một trận địa phòng ngự, những Zombie ở gần có khoảng một trăm con, đám Vương Song cũng chỉ có thể dựa vào tố chất cơ thể cường hãn mà chiến đấu với Zombie, không giết hết đám Zombie này thì đám người bọn họ cũng không đi được.

- Grào!

Một đám Zombie đánh đến phía mọi người, hai con Zombie tiến hoá cầm đầu hung mãnh hướng về phía mọi người đánh tới, một con hoá thành một tàn ảnh, một con thân thể vô cùng cường tráng, mỗi một bước đi gần như đều có thể cảm nhận được mặt đất chấn động.

Phòng tuyến của mọi người đối mặt với trận thế này dường như trong chớp mắt trở nên lung lay sắp đổ.

- Không ổn rồi!

Vương Song vừa chém được một con Zombie tiến hoá sắc mặt thay đổi, bất chấp thở dốc cũng không để ý trực tiếp tâm niệm vừa động, có khoảng gần mười hoả cầu bay về phía mọi người đang đánh Zombie, đồng thời chính mình cũng di chuyển chạy tới chỗ Tốc độ Hình Zombie cầm đầu, còn lại hai người Lý Tân và Chương nghiệp đi đối phó với Lực lượng Hình zombie.

- Đi chết đi!

Sắc mặt Vương Song có chút dữ tợn, hắn đã xem thường sự khủng bố của thành phố Giang Nam, không nghĩ tới chỉ mới qua mấy ngày ngắn ngủi thế nhưng lại có thay đổi khủng bố như vậy, bởi vậy đối với hành động lần này của bản thân, hắn cũng mơ hồ cảm thấy có chút bất an.

Nhưng bất luận là có bao nhiêu khó khăn cũng không thể ngăn cản bước chân của hắn, cũng không thể nào làm cho hắn đánh mất niềm tin.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)