Lão Tôn thầm gật đầu với Nguỵ Nhiên, trên mặt Nguỵ Nhiên lộ ý cười, vẻ mặt cung kính với Vương Song.
- Vương tiên sinh, tại hạ Nguỵ Nhiên, thân là Thanh Long Bang thiếu bang chủ, nghe nói một thuộc hạ không biết điều của ta đắc tội ngài, tại hạ cố ý tới xin lỗi tiên sinh!
Thái độ xin lỗi của Nguỵ Nhiên rất thành khẩn, không còn bá đạo như lúc trước ở trong biệt thự.
Nhưng nghe được giới thiệu của đối phương, Bạch Manh Manh cùng Đồng Vũ đều ngây người, Thanh Long Bang là thế lực gì, các nàng đều biết, đó là một thế lực lớn ở đặc khu, ở ngoài thành bên trong các dãy núi Đặc Hưng đều có khu vực săn thú của bọn họ, thậm chí bọn họ còn có Tiến Hoá Giả, tuy vẫn kém so với Tứ Đại Bá Chủ nhưng cũng không phải là nơi bình thường mà Bạch Manh Manh và Đồng Vũ có thể nhìn đến.
Mà Thanh Long Bang thiếu bang chủ, là người mà bọn họ vô cùng ngưỡng mộ, người như vậy, cho dù là phú hào có tiền nhất cũng không thể bằng được, nhưng một người này mà lại đối đãi Vương Song như vậy, mở miệng một tiếng Vương tiên sinh, vô cùng cung kính, bọn họ đều có chút dại ra, dường như Vương Song ngoại trừ có tiền cũng không có gì để được được đối phương đối đãi cung kính như thế, còn bởi vì một thủ hạ dưới tay đắc tội Vương Song mà cố ý đến xin lỗi, thân là thiếu chủ Thanh Long Bang toàn bộ căn cứ thành phố Thiên Thuỷ, lại có người có thể làm hắn cúi đầu, bởi vậy, các nàng nghi ngờ rất nhiều.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây