Dương Trúc ngây người, hai má của nàng bằng mắt thường có thể thấy đang dần sưng phù lên, nhìn qua giống như một chiếc Hambuger, không thể tin nhìn Vương Song, từ “Ngươi” trên miệng nửa ngày cũng không nói được thêm cái gì.
- Manh Manh, ngươi đúng là một đứa nhỏ ngốc, muốn kết bạn với ai thì phải mở to mắt ra mà nhìn người chứ, ai cũng có thể làm bạn được sao!
Vương Song không nhìn Dương Trúc, lại nói với Bạch Manh Manh, giọng điệu có chút bất đắc dĩ.
- Hiện giờ, lão công của ngươi giúp ngươi nhìn bộ mặt thật của những người này, sau này, cũng không thể lặp lại sai lầm như vậy nữa!
Trên mặt Đồng Vũ lộ ra ý cười, cười khanh khách nhìn Vương Song, trên mặt Bạch Manh Manh hiện lên vẻ kinh hỉ, trực tiếp nhảy dựng lên, nhảy lên người Vương Song, được Vương Song ôm lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây