Vương Song nằm trên chiếc giường lớn mềm mại ngủ một giấc ngon lành, sau khi tỉnh lại đồng hồ treo trên tường đã là tám giờ, lúc này Vương Song cảm thấy có chút đói bụng, nghĩ một hồi, bên cạnh tiểu khu có không ít chỗ ăn cơm, ngược lại có thể nếm thử một chút, xem mỹ thực ở nơi này so với ở thành phố Giang Nam thì như thế nào.
Mở cửa, Vương Song chợt sững sờ, Đồng Vũ đang ở trước của nhà hắn, bên cạnh là các loại hành lý, quần áo, bị vô số hành lý bao vây như vậy, trông nàng vừa đáng thương lại vô cùng bất lực!
Đồng Vũ nước mắt rưng rưng nhìn Vương Song, tựa như muốn Vương Song mở miệng thu lưu nàng, chẳng qua Vương Song hoàn toàn làm như không thấy, lộ ra một nụ cười nhạt, lập tức muốn từ bên cạnh đi ra.
Hắn không phải người làm từ thiện, không thể nào nhìn thấy một người có khó khăn là phải trợ giúp, cho dù hắn là Tiến Hóa Giả, cũng không chịu được kiểu tiêu xài này, hơn nữa nữ nhân này lúc ấy dường như có chút khinh thường chính mình, cho nên hắn càng không có lý do gì phải giúp nữ nhân này!
- Này!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây