Nghe thấy lời nói của Vương Song, Hồ Văn Văn hơi kinh ngạc liếc nhìn hắn, đây chính là lần đầu tiên nghe thấy có người đánh giá chính nàng như thế, không khỏi tò mò nhìn Vương Song một hồi. Nhất thời nhận ra Vương Song trước mắt mặc dù quần áo hơi rách nát, rõ ràng bầu bù tóc rối, nhưng khí chất của hắn giống như một đóa hoa sen, gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn, mơ hồ có một loại cảm giác cô độc mà độc lập.
- Xin chào, ta là Hồ Văn Văn!
Hồ Văn Văn vươn tay ra, chủ động chào hỏi Vương Song. Một đôi tay nhỏ nhắn, trắng xinh, đây đáng ra phải là đôi tay được người che chở, bây giờ lại bởi vì lâu ngày rửa chén mà trở lên có chút sưng tấy phát hồng.
- Chào người, ta là Vương Song!
Vương Song đồng dạng duỗi tay mình ra, cho dù bề ngoài Vương Song đã che giấu một chút, nhưng hai tay trắng như ngọc noãn này vẫn không thể nào che giấu, vừa chạm vào tay Vương Song, Hồ Văn Văn lập tức kinh ngạc phát hiện mình nắm tựa như không phải tay, mà chính là khối ngọc tinh xảo tốt nhất.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây