- Đây là loại màn thầu làm từ kiều mạch, giá trị dinh dưỡng của kiều mạch không cao, nhưng lại có thể no bụng, những lương thực chúng ta kiếm được trên thị trường đổi thành kiều mạch có thể nhận được gấp đôi đó! Ta ăn thấy cũng được mà!
Hồ Vạn Châu thấy màn thầu bị Vương Song nhổ ra, có chút đáng tiếc nói.
Loại đồ như kiều mạch, Vương Song không biết là cái gì, năm đó Hoa Quốc hiêm khi gặp phải nạn đói, rất nhiều người coi coi làm đồ ăn, thậm chí ăn đất quan âm, người chết đói ở khắp nơi, có người không biết từ nơi nào tìm được giống cây này, tốc độ sinh trưởng cực nhanh, gần bốn tháng đã có thể chín một vụ, sản lượng rất cao, là giống cây gấp ba lần lúa mì thông thường, nhưng có một nhược điểm, đó là nó không có chút dinh dưỡng gì cả, chỉ có thể để ăn lót dạ, ngay cả như vậy, nó vẫn có được sự hoan nghênh của người dân nghèo khổ, được xem như lương thực cứu mạng, sau này mới biết thứ này trong thôn nhỏ trên núi được dùng để nuôi lợn.
- Không muốn ăn thì chịu đói đi!
Trương Dũng ở bên cạnh ăn từng miếng lớn, lạnh lùng nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây