Mạt Thế: Thôn Phệ Vô Hạn

Chương 36: Nữ cảnh sát trẻ

Chương Trước Chương Tiếp

- Đây, đây là cái gì, ma pháp hay là pháp thuật?

Hai người bên cạnh nhìn ngơ ngác, cảnh tượng kinh khủng như vậy, Mạt Thế trước đó chắc chắn bị đã người ta xem là chuột bạch đưa đến căn cứ bí mật để nghiên cứu rồi. Nhưng mà bây giờ Mạt Thế đã đến, loại sức mạnh này đã trở thành gốc rễ có thể yên thân gửi phận.

- Chẳng lẽ Mạt Thế đã đến, thay đổi lại lớn như vậy, loại sức mạnh phi nhân lực này cũng đã xuất hiện.

Nữ tử tự lầm bầm, ánh mắt có chút mù mịt.

- Được rồi. Chúng ta có thể mở cửa ra rồi.

Vương Song xoay đầu lại, mỉm cười, vừa nãy Hỏa Cầu Thuật kia, là tưởng tượng đột ngột bùng phát của hắn, bây giờ, Tiểu Hỏa Cầu đã không còn quá hữu dụng để những Zombie đặc thù của đối phương, hắn nghĩ có lẽ có thể dung hợp nhiều Tiểu Hỏa Cầu thành một Đại Hoả Cầu, cứ như vậy, sức phá hủy nhanh chóng tăng lên, thật không ngờ rằng hắn thành công rồi.

- Các người muốn súng ống! Không được, đây chính là phạm pháp, các người không thể lấy!

Vừa lúc mọi người chuẩn bị mở cửa, nữ tử được cứu kia đột nhiên chặn trước mặt bọn hắn, khẩu súng lục đen trong tay nhắm thẳng về phía mọi đám đông, họng súng như lỗ đen lập tức khiến cho thân thể của những người ở đây cứng đờ, ở nước Hoa, người bình thường khó mà tiếp xúc đến súng ống, vì vậy, súng ống đối với người bình thường mà nói rất lợi hại thần bí, đồng thời cũng có tính răn đe cực cao.

Đối mặt với họng súng, ngoại trừ Vương Song và Lý Tân ra, tất cả mọi người đều không dám nhúc nhích, từng người đều nhìn đối phương với sắc mặt hơi khó coi.

- Mẹ nó, con điếm, sớm biết thì đã không cứu bọn ả rồi, đồ lòng lang dạ sói!

Sắc mặt Vương Hồ tái xanh, vẻ mặt hung ác nhìn nữ tử. Chương Nghiệp cũng như thế, tuy nhiên sức lực của hắn mạnh, nhưng cũng không có thể nhanh hơn viên đạn, chỉ cần một viên đạn là có thể giải quyết tính mạng của hắn

- Nữ nhân xấu xa!

Tạ Linh Ngọc và Lâm Du Nhiên cũng mang vẻ mặt tức giận nhìn đối phương chằm chằm, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng vì giận.

- Các ngươi tại sao lại ngăn cản chúng ta, nên biết mới vừa nãy chính là ta cứu các ngươi!

Vương Song không sợ hãi, nhíu mày, nhìn đối phương, có chút không hiểu. Nói thật, mới vừa rồi không có chú ý đến dung mạo của nữ tử này, bây giờ nhìn kỹ lại mang cho hắn một cảm giác kinh ngạc, tuy là thân nữ tử, nhưng cảnh phục mặc lên người lại là một khí thế kiên cường chính trực, khuôn mặt trái xoan, chân mày lá liễu, dáng người thanh tú tao nhã, so với kiểu người như táo chưa chín của Lãm Du Nhiên và Linh Ngọc thì càng có mùi vị trưởng thành hơn. Cảm giác trưởng thành và chính nghĩa xen lẫn với nhau, có lẽ cũng chỉ có Lâm Tuyết Tinh mới có thể so sánh được.

Nam tử bên đối phương nhìn thấy hành động của nữ tử , cũng kinh ngạc, có điều nhìn thấy khẩu súng lục trong tay nữ tử, lòng tin cũng tăng lên, đi đến bên cạnh nữ tử, đối mặt với bọn người Vương Song, vẻ mặt khinh thường nói.

- Hừ, bọn ta là cảnh sát, súng ống thuộc về sở cảnh sát, các người muốn muốn lấy đi đó chính là đang phạm tội! Đừng tưởng rằng thế giới đang xảy ra thay đổi lớn thì cho rằng có thể muốn làm gì thì làm, tin là đất nước chẳng mấy chốc sẽ có phản ứng, tiêu diệt toàn bộ những Zombie đáng ghét này!

Nam tử nói xong, kiêu ngạo nhìn Vương Song, chỉ Ngân Sắc Trường Đao trong tay hắn, tham lam nói:

- Ngươi, ném thanh đao trong tay qua đây , ta phải tịch thu.

Nói thật, vừa mới nhìn thấy thanh đao sắc bén này, giết Zombie giống như là giết gà giết chó, nếu như hắn có trong tay thanh đao quý này, thì cần gì sợ Zombie, bởi vậy, lòng tham nhất thời trỗi dậy.

Mặc dù đã nhìn thấy Hoả Diễm Dị Năng vừa rồi của Vương Song, nhưng hai người cũng không tin là bọn họ dám đánh tấn công cảnh sát, cần phải biết, tấn công cảnh sát ở Mạt Thế là tội lớn, một khi bị bắt, ít nhất cũng ngồi phải tù ba năm.

Bởi vậy, về hành vi này của mình, hai người cùng không biết mình rốt cuộc mình đang đối mặt với loại người như thế nào. Cũng không biết hành vi của mình ngu xuẩn đến mức nào.

- Haiz, trên đời này ta ghét nhất loại người vong ân phụ nghĩa và tham lam, không may là, các ngươi đều có.

Vương Song thở dài một tiếng.

Đôi nam nữ đối diện có chút khó hiểu, đột nhiên, nữ tử biến sắc, hét to một tiếng “Không ổn”! Đang muốn nổ súng, đột nhiên thân thể lập tức trở nên cứng đờ . Nam tử bên cạnh cũng như thế.

Hai thanh Đường Đao màu sắc khác nhau gần như cùng lúc kề trên cổ bọn họ, chỉ cần cử động một chút là có thể cắt đứt động mạch chủ của bọn họ, khiến bọn họ mất mạng ngay lập tức! Vì vậy, hai người cũng không dám nhúc nhích, Vương Song cầm khẩu súng lục trong tay đối phương chơi đùa một chút rồi thả xuống. Nhìn hai người, lạnh giọng hỏi:

- Dùng súng với một Tốc Độ Hình Tiến Hóa Giả, thật không biết là các ngươi là ngu xuẩn đến mức nào, bây giờ, nói cho ta biết các ngươi là ai? Vì sao lại đây?

Một có mùi huyết tinh truyền ra, khiến cho không thể không nghờ, nếu như trà lời không ổn thanh đao trong tay Vương Song chắc chắn sẽ không chút do dự rơi xuống, vốn dĩ sẽ không vì thân phận của bọn mà có một chút kiêng dè.

Nữ tử vẫn còn một chút cứng đầu, hừ lạnh một tiếng:

- Các người dám tấn công cảnh sát, chẳng lẽ không biết đây là phạm pháp hay sao!

- Tấn công cảnh sát?

Vương Song nhịn không được lộ ra một nụ cười, Đường Đao trong tay khẽ động, một tia máu xuất hiện trên chiếc cổ trắng như ngọc của nữ tử.

- Ta tấn công cảnh sát, các ngươi có thể làm nào! Ở Mạt Thế này ngây thơ, ngu ngốc như thế!

Vương Song lạnh lùng nhìn nữ tử, trong lòng vô cùng khinh thường.

Nam tử nhìn thấy dáng vẻ không có chút gì kiêng dè của Vương Song, nhịn không được hoảng lớn tiếng kêu lên:

- Đừng giết ta, ta nói, ta nói, ta là Tôn Thiên Tiếu , cha ta chính là Tôn Thiên Nghĩa cảnh sát trưởng của sở cảnh sát quận Thiên Kiều, ngươi đừng có giết ta, ngươi cứu ta ra ngoài, ta sẽ cho ngươi rất nhiều tiền: Một trăm vạn, một ngàn vạn, tùy người ra giá

- Nàng thì sao?

Vương Song chỉ nữ tử.

- Nàng là Hoàng Bối Bối là cảnh sát trẻ tuổi nhất của sở cảnh sát, cũng cảnh sát có tương lai nhất, phụ thân nàng là chủ tịch tập đoàn Hoa Thịnh...

Nam tử khai hết sạch lai lịch của hai người. Có điều qua lời nói của hắn, mấy người Vương Song cũng đã biết rõ ràng lai lịch của hai người, biết Hoàng Bối Bối vừa tốt nghiệp đại học lập tức chủ động lựa chọn gia nhập vào hệ thống cảnh sát, đi đến một sở cảnh sát nhỏ như vậy, từ vị trí thấp nhất nhất làm lên, mà cái tên tên Tôn Thiên Tiếu này thì là con ông cháu cha, muốn theo đuổi nữ cảnh sát trẻ Hoàng Bối Bối này.

Đáng tiếc, Mạt Thế đột nhiên đến, ai cũng không ngờ rằng sẽ xảy ra chuyện này , sở cảnh sát trong nháy mắt biến thành địa ngục, bị Zombie chiếm cứ, bọn họ cũng may mắn, tìm được một chỗ ẩn nấp, nhờ vào những vật tư trong phòng mới có thể chống đỡ qua mấy ngày nay

Nếu như không phải bọn người Vương Song đến, chỉ sợ bọn họ cũng không chống đỡ được bao lâu. Trước đó nơi này có hai con Zombie đặc biệt, ép bọn hắn không dám chạy lung tung, muốn đi lấy một số súng uy lực lớn cũng cũng không dám qua, bây giờ Zombie được Vương Song giết rồi, bọn họ lại bắt đầu cho là đối đầu với nhân loại, dựa vào súng lục có thể lộng hành, muốn cướp vũ khí của Vương Song.

Hoàng Bối Bối mặc kệ Tôn Thiên Tiếu nói, vốn dĩ không có ý định giải thích, xem ra có vẻ rất ghét hành vi cướp đoạt tài sản quốc gia của Vương Song. Đương nhiên, loại người này theo Vương Song cũng là loại đại tiểu thư nhà giàu được nuông chiều từ bé, vốn dĩ không biết được sự sinh tồn gian khổ của người thường, ở Mạt Thế này, tồn tại mới là quan trọng nhất, pháp luật và chính nghĩa đều phải xây dựng trên cơ sở của tồn tại.

Sau khi biết được thông tin của bọn họ , Vương Song cần không còn cho hai người cơ hội nói chuyện, lập tức dùng dùng dây thừng trói hai người lại. Lại trực tiếp dùng dị năng thiêu cửa sắt thành một cái lỗ thủng khổng lồ, lộ ra khung cảnh bên trong.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)