- Cẩn thận, đây là Nhị Cấp Tốc Độ Hình Zombie, tốc độ nhanh gấp năm lần người bình thường.
Vương Song sốt ruột hét lớn, tốc độ của hắn được phát huy đến mức cao nhất, cứ như một cái bóng vậy. Nó vượt qua một khoảng cách lớn, đứng chắn trước mọi người.
- Keng.
Một tiếng động chói tai vang lên, Đường Đao của Vương Song chạm vào móng tay đối phương, tạo ra những tiếng rất vang và dứt khoát. Con zombie đặc biệt này bị sức mạnh bằng cả năm người trưởng thành cộng lại hất bay ra xa khoảng mười mét, chân nó chạm xuống đất liên tục, mãi mới dừng lại được.
- Grao.
Một tiếng hét nghe không giống tiếng của người vang lên, con zombie này không hề biết sợ là gì, nó lập tức hóa thành một cái bóng rồi biến mất.
- Nhanh quá.
Con ngươi của Vương Song đột nhiên nhiên thu nhỏ lại, cho dù là với tố chất cơ thể của hắn thì cũng chỉ nhìn mới thấy một cái bóng vụt qua thôi mà con zombie đó đã vượt qua khoảng cách cả chục mét để đến ngay bên cạnh hắn rồi.
Vương Song không sử dụng dị năng mà chỉ muốn giết nó bằng kỹ năng chiến đấu của mình thôi. Mắt hắn híp lại rồi nhìn chằm chằm vào cái bóng đang chạy đến. Hai chân hắn khẽ nghiêng sang phải, dịch chuyển đi khoảng năm centimet. Soạt một cái, ngay sau đó, con zombie đi sượt qua người Vương Song rồi vồ không.
Đây là kỹ thuật chiến đấu mà Vương Song mới phát hiện ra mấy ngày gần đây sau khi trải qua vô số trận chiến. Hắn phát hiện khi chiến đấu, thực ra không nhất thiết phải làm gì nhiều, chỉ cần tính toán đủ giỏi, phản ứng nhanh hơn thì chỉ cần động đậy một chút thôi là có thể tránh được rất nhiều chiêu tấn công. Việc làm động tác có hiệu quả trong khoảng cách giới hạn thế này được Vương Song gọi là Vi Di Động. Tuy nghe thì rất lợi hại nhưng lại như đi trên dây thép vậy, không cẩn thận để bị thương thì còn chẳng có cơ hội mà hối hận. Cũng chỉ có Vương Song dám làm vậy vì có Hỏa Diễm Dị Năng thôi.
Tránh được cú đánh này, Vương Song cứ như biến thành một con mãnh hổ đang đi vồ đồ ăn vậy. Hắn dậm chân ra sau để lấy đà, hóa thành một thanh kiếm sắc rồi bắn ra ngoài. Thanh trường đao màu bạc trắng vẽ ra một tia sấm sét màu bạc trắng.
Xoẹt một tiếng, đầu của con zombie mặc vest kia lập tức rời khỏi cơ thể nó, máu màu đen bắn ra, cơ thể nó cũng đổ xuống ngay.
Trong một căn phòng trên tầng hai của sở cảnh sát, một cô gái và một chàng trai thầm thò đầu ra, bất ngờ nhìn biểu hiện đáng kinh ngạc của những người ở bên dưới. Đặc biệt là khi thấy Vương Song giết con quái vật đã giết gần hết người của sở cảnh sát họ một cách dễ dàng, họ lại càng thấy khó tin.
- Trên đời sao lại có người lợi hại như vậy được chứ, tốc độ và sức mạnh đều khiến người ta phải kinh ngạc.
Cô gái lẩm bẩm nói. Cô gái này chỉ mới khoảng hai lăm, hai sáu tuổi, gương mặt đầy vẻ chính nghĩa, ngũ quan sắc nét, dung mạo xinh đẹp. Hai lông mày lá liễu của nàng khẽ cong lên, đầy vẻ thích thú. Bộ cảnh phục trên người nàng lại càng làm nổi bật dáng người chỗ nào ra chỗ đó của cô.
- Bối Bối, chúng ta được cứu rồi, con zombie đáng sợ nhất đó bị giết rồi, chúng ta ra ngoài được rồi.
Chàng trai bên cạnh mặc bộ đồ thường ngày đắt tiền, tay đeo đồng hồ Rolex vàng, trông không giống cảnh sát chút nào cả, giống một chàng công tử hơn. Hắn kích động nhìn cô gái bên cạnh. Đồng thời, ánh mắt trốn tránh nhìn lướt qua dáng người nuột nà của đối phương, hắn nóng bừng lên.
- Đừng tùy tiện hành động, phải xem tình hình rồi nói. Nhỡ đâu đối phương là kẻ xấu thì chúng ta không phải là tự đưa mình vào miệng cọp sao?
Cô gái cực kỳ bình tĩnh phân tích, nói. Nàng nhìn Vương Song với vẻ hơi tò mò, con ngươi đảo liên tục, cứ như đang suy nghĩ điều gì vậy.
Sắc mặt chàng trai có hơi khó coi, dường như rất bất mãn với việc bị cô gái phản bác nhưng lại kiêng dè sự uy nghiêm của cô nên vẫn ngoan ngoãn ngậm miệng lại. Chỉ là ánh mắt hắn có nét thù hằn thoáng qua.
Vương Song giết con zombie đó, một luồng sức mạnh to lớn đi vào cơ thể hắn. Vương Song có cảm giác mình cách sự thăng cấp không còn xa nữa.
Zombie ở ngoài cửa đều đã bị giết, Vương Song và những người khác đều xông vào bên trong, bên trong cũng có một vài zombie lẻ tẻ nhưng rất nhanh thôi đã bị bọn họ giết hết rồi, Vương Song còn chưa phải ra tay.
- Súng ở đồn cảnh sát bình thường đều được để trong phòng bảo quản, mà nơi này lại là một nơi bí mật, chắc chắn sẽ được canh giữ rất kỹ càng, chỉ lúc ra ngoài làm nhiệm vụ mới được lấy ra. Việc biến dị xảy ra đột ngột, chắc bọn họ cũng không có thời gian để lấy súng, chúng ta đến phòng bảo quản lấy súng đi.
Lý Tân lớn giọng nói.
- Tìm được rồi, ở đây.
Giọng của Vương Hổ truyền đến, chỉ vào lối đi bị chặn lại bởi cánh cửa chống trộm ở bên phải, trên đó có viết tám chữ nơi cơ mật, không nhiệm vụ miễn vào.
Mọi người đều phấn khích chạy qua đó, nhưng mà nhìn cánh cửa chống trộm làm bằng hợp kim ở ngoài, họ đều bó tay chịu trói, quay ra nhìn Vương Song.
- Để ta thử xem.
Chương Nghiệp trông có vẻ rất muốn thử, hắn cầm cây gậy sắt đập thẳng vào cửa. Uỳnh một tiếng, cánh cửa chống trộm bị đẩy vào, tạo thành một vết lõm lớn, tiếc là vẫn không phá được.
- Mẹ nó chứ, cánh cửa này chắc thế nhỉ.
Trông Chương Nghiệp đầy vẻ kinh ngạc, sức mạnh của hắn bây giờ có thể so sánh với sức mạnh của ba người trưởng thành, sau khi dị năng nổ ra, hắn có sức mạnh bằng với bốn người trưởngthành, vậy mà lại không phá vỡ được một cánh cửa.
- Bỏ đi, cánh cửa này được làm từ hợp kim, thứ bên trong không phải tài liệu mật thì là súng, là nơi quan trọng nhất trong sở cảnh sát, sao mà để người khác mở ra một cách dễ dàng thế được chứ.
Lý Tân ở bên cạnh giải thích.
- Để ta thử xem.
Vương Song không muốn lãng phí thời gian, hắn bước luôn ra, chém dao về phía cánh cửa, lưỡi dao sắc bén như chém đậu phụ vậy, nó tạo ra một lỗ hổng lớn trên cánh cửa.
- Vào đi.
Mọi người đều nở tươi cười rồi đi vào bên trong.
- Không hay rồi, bọn họ muốn lấy súng.
Đôi nam nữ trên tầng nghe thấy tiếng, mặt họ biến sắc. Cô gái giật mình, cứ như nghĩ ra một điều gì đó vậy. Cô kêu lên rồi chạy thật nhanh ra ngoài cửa.
- Đừng ra ngoài, bên ngoài vẫn còn một con quái vật khủng bố nữa.
Mặt chàng trai biến sắc, hắn nói với cô gái.
Tiếc là cô gái không quan tâm được nhiều nữa. Nàng chạy thẳng ra ngoài. Mặt chàng trai biến sắc, ánh mắt liên tục trốn tránh nhưng cuối cùng, hắn vẫn cắn răng đuổi theo.
Đám người của Vương Song bắt đầu tìm từ tầng một, mỗi người một phòng. Tiếc là đều không phải phòng bảo quản súng. Khi đến tầng hai, mọi người mới nhìn thấy một tấm biển ghi phòng bảo quản súng.
- Tìm được rồi, ở đó.
Mắt mọi người sáng lên rồi chạy thật nhanh qua đó. Tiếc là chạy đến nơi thì lại phát hiện, nó bị một cánh cửa sắt dày chặn lại.
- Không phải chứ, lại là một cánh cửa nữa.
Vương Hổ cười khổ, quay đầu ra nhìn Vương Song một cách bất lực. Trong tất cả những người này, cũng chỉ có Vương Song có năng lực mở cánh cửa này ra thôi. Vương Song không nói gì cả, hắn giơ Đường Đao lên, muốn chém cánh cửa này ra.
- Cứu mạng với.
Đột nhiên có tiếng kêu cứu truyền tới, hai bóng người chạy đến, vừa chạy vừa kêu cứu, phía sau là một con zombie cực kỳ cao to. Chiều cao của nó khoảng hai mét, máu thịt trên người đều để lộ hết ra, cứu như đống rễ cây của cây cổ thụ vậy.
Đám người Vương Song mặt biến sắc, họ nhìn bóng người chạy đến đó, Vương Song nhìn họ bằng ánh mắt đánh giá.
- Nhị Cấp Lực Lượng Hình Zombie: Tốc độ nhanh hơn người bình thường một chút, sức mạnh của nó bằng với khoảng năm người bình thường, khả năng phòng ngự mạnh, nhược điểm là tốc độ không đủ nhanh.
- Kỹ năng: Không.
- Độ uy hiếp: Tầm trung.
Vương Song kinh ngạc, ban nãy gặp được một con Nhị Cấp Tốc Độ Hình Zombie mà bây giờ lại gặp thêm một con Lực Lượng Hình nữa.
- Cứu với.
Hai người họ nhìn thấy đám Vương Song, họ không ngăn được sự vui mừng. Tiếc là đúng lúc này, con zombie nhảy lên, vồ về phía hai người họ. Mặt hai người họ biến sắc rồi tránh sang bên cạnh.
Một tiếng uỳnh vang lên, mặt sàn nứt ra, tạo thành một vết nứt rất lớn, cốt thép bên trong cũng bị lộ ra ngoài.
- Sức mạnh lớn quá.
Mọi người đều hơi kinh ngạc, đặc biệt là Vương Song. Hắn hiểu con zombie này rồi thì lại càng thấy nặng nề hơn.
Nhưng mà hắn cũng không sợ. Về sức mạnh, hắn chỉ kém đối phương một chút thôi, vậy nên hắn không sử dụng Hỏa Diễm. Hắn bước một bước, xuất hiện phía sau hai người họ. Nhìn bóng dáng đang chạy đến kia, hắn chém một nhát, nhanh như tia chớp xẹt qua vậy.
Dường như con zombie này cảm nhận được sự nguy hiểm vậy, nó muốn tránh nhưng không tránh được. Xoẹt một tiếng, một cánh tay của con zombie bị chém lìa ra một cách rất ngọt. Điều lạ là không có máu chảy ra, chỉ có thể nhìn thấy dây thần kinh, cơ bắp có màu xám trắng ở bên trong thôi.
- Grao.
Con zombie bị chặt mất một cánh tay. Nó bất chấp tất cả vồ về phía Vương Song , tay kia tạo thành nắm đấm, có tiếng bụp bụp vang lên trong không khí.
Mặt Vương Song biến sắc, có vẻ hắn không ngờ con zombie này lại điên cườn đến vậy. Hắn không kịp chém một nhát dao nữa, chỉ có thể sử dụng nắm đấm như đối phương thôi.
Bụp một tiếng, Vương Song cảm nhận được sức mạnh to lớn đến từ nắm đấm của đối phương, cả người hắn bị lùi ra sau vài bước vì luồng sức mạnh đó.
- Tiểu Song, ngươi không sao chứ?
Mọi người đều kinh ngạc, vội vàng đi đến đỡ cơ thể đang lùi về sau của Vương Song lại. Họ hỏi với vẻ quan tâm.
Vương Song dừng lại sau khi bị đánh lùi về sau nhiều bước, vẩy nắm đấm đang tê tái của mình, kinh ngạc vì sức mạnh to lớn của con zombie này.
Nhưng mà hắn chưa kịp hoàn hồn lại thì con zombie lại tấn công Vương Song. Nó há to cái miệng, để lộ ra những chiếc răng nhọn hoắt.
- Đi chết đi.
Biểu cảm của Vương Song trở nên lạnh lùng, hắn không tiếp tục đấu với nó mà bằng binh khí bình thường nữa. Hắn giơ tay lên, một Hỏa Cầu khổng lồ xuất hiện, nó to hơn quả Hỏa Cầu nhỏ rất nhiều lần, phải to bằng một đầu người. Nó tỏa ra ánh sáng màu vàng tươi, phi thẳng về phía đối phương.
- Uỳnh.
Hỏa Cầu đập thẳng vào người đối phương, khiến đối phương bốc cháy, tạo thành một người lửa. Nhưng mà chỉ trong thời gian vài nhịp thở thôi, nó đã bị cháy thành tro.
Lại là một luồng sức mạnh khổng lồ xuất hiện trong người Vương Song, nó khiến Vương Song gần với cấp ba thêm một bước.