Vương Song lẳng lặng đợi Lâm Tuyết Tình nói xong, sau đó mới mở miệng, hắn không nhanh không chậm nhất nhất phản bác:
- Thứ nhất, thức ăn là dựa vào ta mới có thể lấy được, không có ta bảo vệ, các ngươi đã sớm bị Zombie ăn. Thứ hai, các ngươi ngay cả chiến đấu cũng không thể chiến đấu, còn có tư cách gì thảo luận đói bụng chiến đấu! Thứ ba, nếu như ngươi muốn đi, ta sẽ không ngăn cản, cửa xe có thể mở ra cho ngươi, ngươi có thể chiến đấu ở bất cứ đâu, ta cũng có thể cho ngươi một ba lô thức ăn, xin mời!
Nói xong, Vương Song làm ra tư thế mời và ra hiệu hướng về phía Lâm Tuyết Tình.
Sắc mặt Lâm Tuyết Tình trong nháy mắt trắng bệch, nàng vốn là một nữ tử rất thông minh, đáng tiếc bị tận thế này dọa sợ. Rõ ràng nàng có thể chạy trốn tìm một chỗ an toàn, nhưng hắn hết lần này tới lần khác muốn đi làm chuyện nguy hiểm, điều này làm cho Lâm Tuyết Tình luôn tương đối bình tĩnh và lý trí khi ra lệnh cũng mất đi sức phán đoán!
- Vương Song, Tuyết Tình không phải cố ý, xin ngươi đừng đuổi nàng đi!
Trương Dao đột nhiên lên tiếng thay Lâm Tuyết Tình, giọng điệu mang theo một tia cầu xin, nàng không nghĩ tới bây giờ chính mình và những người khác bây giờ lại rơi vào tình trạng nghe theo lời nói của một nam sinh bình thường mà không dám phản kháng. Nghĩ đến trước kia có bao nhiêu nam nhân vây quanh nàng, nếu nàng tùy tiện nói một câu sẽ có vô số nam sinh tranh nhau đi làm!
Đáng tiếc, hiện tại, đừng nói đến đám người vây quanh nàng, bọn họ còn nguyện ý chấp nhận nhóm người của nàng, chính nàng cũng cảm thấy vô cùng thỏa mãn. Mỗi lần nghĩ đến khoảng cách này, Trương Dao là đứa nhỏ lớn lên từ nhung lụa cũng cảm thấy vô cùng bi ai!
Đáng tiếc, hiện tại các nàng chỉ có thể dựa vào Vương Song, không có hắn, các nàng muốn tiếp tục sống hoàn toàn là chuyện hoang đường viển vông, Trương Dao vừa nghĩ đến đây, nhìn Lâm Tuyết Tình khuyên nhủ:
- Tuyết Tình, còn không xin lỗi Vương Song!
Vừa nói, vừa không ngừng nháy mắt.
Vương Song nhìn thấy động tác nhỏ của Trương Dao, nhưng hắn cũng không lên tiếng phá vỡ, cứ lạnh lùng nhìn Lâm Tuyết Tình như vậy. Hắn biết nha đầu này tuy rằng bề ngoài rất hòa khí, nhưng trong lòng lại là một người vô cùng kiêu ngạo. Muốn cho nàng cúi đầu, rất khó!
- Thực xin lỗi!
Không nghĩ tới, ánh mắt Lâm Tuyết Tình đột nhiên đỏ bừng, cắn chặt răng, nhỏ giọng nói một câu, trực tiếp chạy đến phía sau xe ngồi xuống, bả vai không ngừng run rẩy. Trương Dao thấy thế, vội vàng nhỏ giọng an ủi nàng.
- Haizzz!
Trong lòng Vương Song thở dài, biết mình là kẻ ác, nhưng cũng không còn cách nào khác, chỉ có lực lượng đoàn đội càng lớn mạnh, hắn mới có đủ lực lượng đi cứu một nhà tỷ tỷ ở trung tâm thành phố, đây là niềm tin ban đầu của hắn, không ai có thể ngăn cản!
- Ta hiểu ngươi, tiểu Song!
Lý Tân một bước tiến lên, vỗ vỗ bả vai hắn, thanh âm có chút trầm thấp. Hắn hiểu được tâm lý của người huynh đệ này, hắn cũng không muốn như vậy, nhưng lại không thể không làm, nhưng ít nhất Vương Song sẽ không hại bọn họ.
- Ừm!
Vương Song khẽ gật đầu, nhìn về phía những người khác, đôi mắt một lần nữa trở nên lạnh lùng, tất cả mọi người nhìn vào ánh mắt của hắn đều cúi đầu.
Đi một vòng không ai phản đối nữa, Vương Song hài lòng gật gật đầu, mở miệng nói với Lâm Tiểu Nhiên:
- Tiểu Nhiên, rẽ, đến thư viện!
Lâm Tiểu Nhiên nhu thuận gật đầu, xoay vô lăng, trực tiếp lái về phía thư viện. Một xe chở người, cứ như vậy lẳng lặng ngồi ở trên ghế. Chỉ có tiểu thái muội không theo trào lưu tên là Tạ Linh Ngọc, ánh mắt bốc lửa nhìn Vương Song hận không thể một hơi “ăn” Vương Song!
Vương Song lẳng lặng xoa Đường đao màu trắng bạc trong tay, một tia sáng bạc liên tục lóe lên, làm cho Lý Tân và Vương Hổ thêm hâm mộ.
- Tiểu Song, thanh Đường đao này của ngươi sao lại đột nhiên xuất hiện? Ánh sáng màu bạc vừa rồi là gì?
Hiện tại Lý Tân cũng nhịn không được tò mò trong lòng, mở miệng hỏi.
Bọn họ đều vô cùng tò mò, một màn xuất hiện kia thật sự là làm đảo lộn nhận thức của bọn họ, bọn họ cần một lý do. Nghe thấy sự nghi ngờ của Lý Tân, Vương Song cười cười, vỗ vỗ tay, hấp dẫn ánh mắt mọi người lại, ý bảo tất cả mọi người đều có thể nghe, lúc này mới không nhanh không chậm mở miệng:
- Chắc hẳn mọi người cũng đều phát hiện, thế giới trong nháy mắt biến thành mạt thế, mỗi người đều vì sinh tồn gian nan phấn đấu, nhưng ông trời cũng không phải không để lại một cơ hội. Đó chính là giết Zombie, tự tay giết chết Zombie nhất định có khả năng sẽ xuất hiện cái gì đó.
- Mấy thứ này có thể là binh khí, cũng có thể là năng lực nào đó, ví dụ như năng lực Hoả Diễm của ta, cũng có thể là thứ khác, nhưng xác suất vô cùng thấp. Đường đao của ta chính là như vậy.
- Còn có, thế giới dị biến, không chỉ có những thứ này, còn có rất nhiều chuyện không thể tin nổi, vậy thì cần mọi người đi thăm dò, ta cũng không biết rõ!
Vương Song nói xong, khuôn mặt mọi người từ vẻ mặt chờ mong trở nên vô cùng uể oải, bọn họ căn bản không dám chiến đấu với Zombie, dám cùng Zombie mặt đối mặt toàn diện chiến đấu, cũng chỉ có ba người là Vương Song, Lý Tân, Vương Hổ. Còn hai người khác, một người tên là Tiểu Bạch, bộ dạng ngược lại trắng trẻo, nhưng quả thật lá gan không đủ, còn có một thanh niên được xưng là “Ly Miêu”, đeo một đôi bông tai lớn màu đen, nhuộm một mái tóc màu vàng, nhưng thân thể lại vô cùng linh hoạt.
Hai người bọn họ tuy rằng đã chiến đấu với Zombie, nhưng nhiều nhất cũng chỉ là mấy người vây đánh một Zombie mà thôi. Chân chính chiến đấu với rất nhiều Zombie, chỉ sợ chân bọn họ cũng sẽ mềm nhũn!
Về phần nữ sinh, càng không cần phải nói, không có ai có thể chiến đấu, cũng khó trách Vương Song muốn đi thư viện tìm kiếm sinh lực!
Mà giờ phút này trong thư viện, đang diễn ra một cảnh tượng kinh hãi.
Bởi vì nhìn thấy đám người Vương Song rời đi, Zombie trong thư viện tăng lên, có người nghe được bên trong truyền ra âm thanh không ngừng đập vào cánh cửa gỗ lim kiên cố.
- Rầm rầm rầm.
Thanh âm không ngừng vang lên, làm cho sắc mặt bọn họ vô cùng hoảng sợ, trốn ở một góc run lẩy bẩy, muốn an ủi lẫn nhau.
Tuy rằng bọn họ có không ít nam sinh thân thể cường tráng, chỉ cần lấy hết dũng khí chiến đấu với Zombie, có lẽ, thoát khỏi thư viện cũng không phải là việc khó. Nhưng mà, bọn họ đều đã bị Zombie dọa sợ, nhất là nhìn thấy có người bị Zombie ăn đến chỉ còn lại một cái vỏ rỗng, bụng đều bị vét sạch, càng sợ tới mức ngay cả đi cũng không đi được!
Một đám người, chừng mười mấy người, có nam có nữ, đều cuộn mình ở góc tường, nghe tiếng gào thét khủng bố của Zombie phía sau cửa, cùng với tiếng vỗ cửa gỗ, sắc mặt trắng bệch.
- Vương Song, hắn sẽ tới cứu chúng ta sao?
Trương Hân và Bạch Lan Tâm ngồi xổm cùng một chỗ, sắc mặt có chút tuyệt vọng, nhẹ giọng hỏi Bạch Lan Tâm, ánh mắt có chút mê mang, cũng giống như là đang tự hỏi mình.
- Ai, ta cũng không biết, nhưng, ta thật sự không muốn chết, nếu có người có thể cứu ta, ta sẽ là nữ nhân của hắn, cho dù để cho ta làm cái gì cũng được!
Bạch Lan Tâm cũng có chút tuyệt vọng, nàng thật sự không muốn chết, nàng còn rất nhiều người để quan tâm, nàng còn có rất nhiều chuyện muốn làm, đáng tiếc, thế giới này trong nháy mắt thay đổi, một nữ nhân tay trói gà không chặt như nàng căn bản không cách nào thích ứng với thế giới này.
- Ta cũng vậy, nếu có người cứu ta, ta cũng nguyện ý làm nữ nhân của hắn!
Chỉ có trải qua sinh tử, mới có thể hiểu được sinh mệnh đáng quý, đáng sợ nhất là kiểu chết khi bị loại Zombie này ăn tươi, Trương Hân không chút do dự lựa chọn, không từ thủ đoạn để sống sót.