Vương Song đưa hai người Chu Ảnh, Hầu Minh tùy tiện đi lại khu vực bên ngoài, thời gian mấy cái ngày, ngoại trừ khu vực bên trong, toàn bộ khu vực bên ngoài dường như được bọn họ đều dạo qua hết.
Hiện tại, bọn họ đi đến một số nhà cao tầng có chút đổ nát, mấy gian hàng vô cùng sơ sài phía trước, có chỗ bán nồi niêu xoong chảo, còn có một số thì bán những vật dụng bên ngoài, bàn ghế, đều là một số bàn ghế cao cấp bằng da, nhưng lại không có người mua, dù sao, làm gì có ai lấy lương thực để đổi lấy cái đồ dường như không có tác dụng kia.
Thậm chí có người bán một số quần áo, xem dáng vẻ dường như là không biết từ cửa hàng nào tìm tới, thậm chí còn có nhãn hiệu không xé đi, phía trên đều ghi giá tiền!
Có điều bây giờ, lại là chỉ cần ba lượng lương thực là có thể tùy ý lấy đi một món.
Nơi này so với chỗ của Vương Song trước đó còn đơn sơ hơn, Vương Song nhìn nơi này, lại thấy thích thú, Chu Ảnh ở bên cạnh có chút tò mò, không hiểu Vương Song sao lại tò mò về bên ngoài như vậy , nhất định phải điều tra từng tất đất.
Có điều Vương Song luôn cười cho qua, không có ý giải thích, trước khi tới hắn đã nói qua mục đích làm như vậy rồi, hắn có một loại dự cảm, nơi này, có lý do bản thân nhất định phải đến, sau khi đến đây, cảm giác này càng thêm mãnh liệt!
Ngoài ra, còn có một lý do là Vương Song vì cho chừa đường lui cho mình, lỡ như xảy ra nguy hiểm, bản thân quen thuộc tình hình ở nơi đây, bất luận chiến đấu hay là đi đường đều rất tiện lợi.
Mấy người đang đi tới, đột nhiên, cảnh tượng phía trước nhất thời thu hút sự chú ý của họ
- Cái gì, không nộp được, ngươi muốn chết à!
Đây là một giọng nói vô cùng hung ác.
- Triệu ca, bọn ta thật sự đã không còn lương thực để nộp, cầu xin ngươi, thư thả bọn ta một khoản thời gian.
Đây là một giọng nói vô cùng quen thuộc, Vương Song nghe thấy giọng nói này trong nháy mắt, trong mắt lập tức lộ ra tia sáng chói lọi , loại ánh sáng này, là Chu Ảnh chưa từng nhìn thấy!
Bốp
Một tràng vỗ tay thanh thúy vang lên, sắc mặt Vương Song hoàn toàn thay đổi, sát khí ngập trời trong nháy mắt từ ánh mắt vô cùng bình thản toát ra, khí thế này mới vừa xuất hiện, trong nháy mắt sắc mặt của Chu Ảnh hoàn toàn thay đổi, hắn biết mặc dù trước đó lúc trước khi Vương Song giết tên thợ kia chưa từng có loại sát khí đáng sợ này!
Khí thế khủng bố này vừa xuất hiện, Hầu Minh lcảm giác được bản thân dường như đang vác cả ngọn núi lớn vay, cả người giống như một chiếc thuyền phiêu dạt trong mưa gió vậy, có thể lật bất cứ lúc nào!
- Đây, đây chính là thực lực của Vương Đội.
Trong lòng Hầu Minh hiện lên một sự kinh hãi, hoàng sợ nhìn Vương Song lúc này giống như một Sát Thần! Trước đó mặc dù Vương Song đã giáo huấn hắn một trận, nhưng ma hắn từ đầu đến cuối vẫn không rõ thực lực của Vương Song, hiện tại cảm nhận được loại khí thế ở thành phố Cơ Địa không người nào có thể khủng bố như vậy bằng được, trong lòng không ngừng chấn động, biết được thực lực của Vương Song chỉ sợ toàn bộ khu vực thành phố Hoa Tân không có ai có thể sánh được!
Một niềm hân hoan vọt ra trong đầu, vui vì lựa chọn của mình lúc ấy, có một người mạnh mẽ như thế có thể nương tựa, sau này trở thành người trên vạn người là chuyện sớm muộn!
Vương Song không quan tâm chút nào, giờ phút này, chỉ nhìn chằm chằm đám người phía trước, nghiêng người qua, trong nháy mắt chạy đến bên trong, nhìn thấy người mình vẫn luôn bận tâm!
Một dấu bàn tay đỏ tươi rất bắt mắt trên mặt Vương Cầm, bụm lấy mặt, Vương Cẩm đè nén uất ức trong lòng, đối mặt với Triệu ca hùng hổ dọa người, vẫn còn mạnh mạnh mẽ vui cười.
Sau lưng, là chồng và con của mình, nàng không thể không miễn cưỡng chống đỡ thân thể mệt mỏi, đến mức thành thục, tài trí, dịu dàng, hào phóng dáng vẻ tự nhiên giờ phút này cũng nhợt nhạt, đây là hậu quả của không đủ dinh dưỡng trong thời gian dài tạo thành.
Con gái phía sau lưng nhìn thấy mẹ bị tát một bạt tay, oa oa khóc lớn, cha Giang Kiệt thì ở một bên cười làm lành, nói xin lỗi với đám người Triệu ca, hi vọng có thể thư thả cho mấy ngày.
Phía sau bọn họ, cha mẹ ngày đêm trông mong của Vương Song, khuôn mặt có chút già nua lúc này cũng nhìn thấy sự sợ hãi tàn khốc và cẩn thận của Mạt Thế tàn khốc e ngại cùng cẩn thận. Có con mắt có chút đục ngầu nhìn cảnh xảy ra trước mặt mặc dù trong lòng đau đớn khó chịu, nhưng lại cảm thấy vô cùng bất lực!
- Con tiện nhân này! Hôm nay không nộp ra, vậy thì, cả nhà các người chờ xong đời đi, dám quỵt nợ Cuồng Phong Bang ta!
Vẫn là dáng vẻ quen thuộc, Triệu ca lạnh lùng nhìn đối phương. Sau lưng còn có một đám côn đồ nhìn cả nhà này, miệng không ngừng phun ra từng câu nói nhục mạ.
- Ha ha, không nộp được cũng không phải không có cách, ngủ cùng Triệu ca của chúng ta một đêm là được rồi!
- Ha ha, còn phải nói, này cô gái này nhan sắc xem ra cũng rất được đấy!
...
Vương Cầm nuốt nước mắt chịu đựng sự sỉ nhục này, xung quanh cũng không ít người thờ ơ nhìn, những chuyện thế này, bọn họ gặp nhiều rồi nên không để ý nữa.
Đột nhiên, bọn họ cảm thấy bầu trời đen kịt, một luồng sát khí khổng lồ như một ngọn núi lớn ép bọn họ đến mức không thở nổi!
- Muốn chết!
Một tiếng nói đầy sát khí gầm nhẹ vang lên, mọi người lập tức kinh hãi nhìn thấy một bóng người trẻ tuổi trong chớp mắt xuất hiện trước mặt, làm cho người vô cùng hoảng sợ chính là khí thế xuất hiện từ trên người hắn.
- Em... Em trai!
Đột nhiên nhìn thấy người thân mình lo lắng nhất, Vương Cầm trong nháy mắt ngẩn ngơ, có chút không dám tin, run giọng nói, giọng nói có chút do dự, sợ đây là nằm mơ!
Thế nhưng lập tức cảm nhận được khí tức khủng bố trên người em trai, ý nghĩ trong nháy mắt xuất hiện trong đầu, khiến cho cả người nàng đều run rẩy!
- Tiểu Song!
Cha mẹ Vương Song trong phút chốc mở to mắt, trở nên vô cùng kích động, nhìn thấy Vương Song đột nhiên xuất hiện, nước mắt tuôn đầy mặt. Con cái đi xa cha mẹ lo lắng, còn huống hồ là sau khi ở Mạt Thế, từ đầu đến cuối không có tin tức của Vương Song, bọn họ vẫn luôn nơm nớp lo sợ loại cuộc sống, tâm lý chỉ có một tuần, con trai vẫn còn sống, đây cũng là hi vọng cho động lực sống sót của bọn họ, chính là trụ cột tinh thần của bọn họ, bây giờ, bỗng nhiên nhìn thấy con trai của mính, trong lòng xúc động nói không nên lời!
- Cha, mẹ, chị, mọi người chờ con một chút, con giải quyết chuyện trước mắt đã.
Vương Song xoay đầu nhìn người thân trước mặt mình ngày đêm mong nhớ, trên mặt lộ ra một nụ cười mà đám người Chu Ảnh chưa từng nhìn thấy bao giờ, nụ cười này trầm tĩnh lại, không có lo lắng, gấp gáp
Bản thân đã tìm thấy thân nhân, vậy thì, chỉ cần mình còn sống, bất luận là kẻ nào, đều khó có khả năng làm hại bọn họ!
- Cuồng Đao Hội đây à!
Vương Song lập tức xoay đầu lại, mắt nhìn chằm chằm đối phương, giống như nhìn một người chết.
- Ngươi là ai? Đây là chuyện của Cuồng Đao Hội bọn ta, xin các hạ không nên nhúng tay.
Tên cầm đầu Triệu ca cảm nhận được khí thế khủng khiếp trên người Vương Song, trong nháy mắt biết được thân phận — Tiến Hóa Giả! Trừ Tiến Hóa Giả có được loại khí thế vô cùng kinh khủng này ra, những người khác không thể có loại khí thế này! Không khỏi biến sắc, vội vàng nhắc Cuồng Đao Hội của mình, muốn làm cho đối phương biết khó mà lui! Lại lo lắng quên mất xưng hô vừa nãy của Vương Song và Vương Cầm.
Sau đó kịp phản ứng, kinh hãi nhìn Vương Song.
-Ngươi, ngươi là...
Sắc mặt vô cùng khó coi, dường như xám xịt như tro, đắc tội người nhà của một tênTiến Hóa Giả, mấy cái mạng của hắn cũng không đủ giế!
Không khỏi vội mở miệng nhận sai,
- Các hạ, chuyện vừa nãy chỉ là hiểu lầm, bọn ta không phải cố ý, ta xin lỗi người! Người dừng trách tội!